“Dư công tử, con rể ta là đại ca cậu thật ư?” Trì lão gia ngẩn người nhìnLạc Nguyên Dật, trong một lúc không biết nên làm gì cho phải.
Trong ấn tượng của Trì lão gia, người con rể này vừa có tài hoa, biết đốinhân xử thế, vừa hiếu thuận với cha vợ, cũng rất thương con gái ông, cho nên ông xem y như con đẻ mình, không nghĩ tới y có em trai, mà bản thân còn là hạng bỏ nhà ra đi.
“Tôi sao có thể nhìn lầm khuôn mặt của đại ca?” Dư Thương Phàm nghe hỏi, liền gật mạnh đầu đáp, “Anh ta chắcchắn là đại ca của tôi!”
“Dư công tử không nên quá khẳng định như vậy, nói không chừng chỉ là người giống người.” Nhìn trượng phu rời đi, Trì Tú Tâm rốt cuộc nhận ra đại sự không ổn.
Trước đó, LạcNguyên Dật đã khuyên nàng làm người đừng quá hảo tâm, còn ngăn nàng tiết lộ việc y biết khinh công. Nàng cũng ý thức được quá khứ của trượng phu hẳn không tầm thường, vì vậy nàng vẫn tự căn dặn, trước mặt người ngoài hạn chế nhắc tới Lạc Nguyên Dật.
Nhưng nàng ngàn vạn lần không nghĩ tới, người đã giúp đỡ mình cư nhiên lại là em trai y.
Đúng là họa từ trên trời rơi xuống, bất kể trốn đến đâu cũng trốn không thoát.
Chỉ là Dư Thương Phàm thoạt nhìn thực không giống kẻ xấu, nếu Lạc Nguyên Dật là đại ca y, vì sao vừa thấy y đã liền tránh mặt?
Rốt cuộc là chuyện gì khiến cho Lạc Nguyên Dật phải bỏ nhà ra đi?
“Không! Đó nhất định là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-an-may/2342644/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.