Có tiếng lửa cháy.
Thanh củi phát ra từng tiếng lách tách, lách tách, đánh thức Trì Tú Tâm từ trong cơn mê.
Nàng nháy mắt mấy cái, khẽ động tay chân, cảm giác toàn thân đau nhức khiếncổ họng bất giác bật ra tiếng rên rỉ, nhờ đó nàng phát hiện á huyệt củamình tựa hồ đã được giải.
Tuy nhiên, tay nàng lại bị trói.
Nàng quan sát bốn phía, nhận thấy nơi này giống như một tòa miếu nát, nócnhà chi chít lỗ thủng, tượng đá không còn nguyên vẹn, khắp nơi phủ đầytro bụi và mạng nhện.
Dư Thương Phàm nhóm lửa ở bên cạnh, thấy nàng tỉnh dậy, không khỏi tươi cười đắc ý.
“Đại tẩu, ngươi khó ngủ sao? Mới đó đã tỉnh rồi.”
“Ngươi là thứ bất lương! Nhà ta đối tốt với ngươi như vậy, kết quả ngươi lạilấy oán báo ơn!” Trì Tú Tâm đã biết Dư Thương Phàm là hạng người gì, tựnhiên sẽ không khách khí với y nữa, nàng dùng thanh âm khô khốc nói ratất thảy oán giận, nếu tay chân có thể động, nàng cũng không ngại tiếnlên tát y hai cái cho hả dạ.
“Lấy oán báo ơn không phải ta, mà là trượng phu của ngươi. Ta đã nhẫn nhục cúi đầu trước hắn, vậy mà hắn vẫn không chịu nhận ta.” Dư Thương Phàm lắc đầu cười lạnh, “Đừng tưởngtrượng phu ngươi là chính nhân quân tử, nếu ngươi biết hắn đã làm chuyện tốt gì trong quá khứ, ngươi sẽ không còn tin tưởng hắn, giúp đỡ hắnnữa.”
“Mặc kệ chàng trước kia làm gì, cũng không như ngươi bâygiờ, làm ra loại chuyện bắt người xấu xa này!” Trì Tú Tâm nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-cong-an-may/2342635/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.