Từ ngày sảy ra sự kiện bắt cóc đã một tháng trôi qua, chớp mắt mà Đường Kinh Hồng bị bắt đi ngày nào đã đầy tháng rồi, Thẩm An Hoa ôm con ngồi ở phòng nghỉ, nhớ đến tình cảnh lúc đó mà trong lòng vẫn còn sợ hãi, may mà con trai đã được cứu trở về bình yên vô sự, chỉ là có chút suy yếu. Sau đó trưởng gia họ Đường – Đường Hữu Tông biết được việc này vô cùng phẫn nộ, không chỉ nhúng tay lo liệu chuyện của Lưu Cao Việt mà còn tự tay an bài người bảo hộ mẹ con Thẩm An Hoa.
Từ khi Đường Kinh Hồng trở về vòng tay mẹ, hai người Đường Thẩm không còn dễ dàng để hai đứa con rời khỏi tầm mắt mình nữa, có một thời gian Thẩm An Hoa vẫn từ trong ác mộng mà hằng đêm giật mình tỉnh giấc, khiến Đường Thiên xót hết cả lòng cả dạ.
Thế nhưng, nhè nhẹ vỗ lưng đứa con đang bú sữa, Thẩm An Hoa nghĩ, bây giờ cuối cùng cũng bình an rồi, một nhà yên ổn đoàn tụ với nhau, thật sự phải cảm tạ trời cao.
Cửa phòng nghỉ đột nhiên mở ra, âm thanh tiệc tùng nhộn nhạo nhanh chóng chen vào. Đường Thiên trở tay đóng cửa, phòng nghỉ lập tức an tĩnh trở lại, tâm tình Đường Thiên rất tốt, vừa cười vừa đi tới ngồi bên cạnh Thẩm An Hoa hỏi:
“Con no chưa em?”
Vừa nói, vừa thuận tay bế đứa con đầu lòng lên.
Lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu nhỏ nhắn mềm mại của Đường Kinh Hồng, cảm giác đầu nhũ của mình vẫn bị cái miệng nhỏ nhắn kia cố sức mút vào, Thẩm An Hoa nhìn Đường Thiên, lắc đầu nói:
“Chưa đâu, thế nào, tiệc bắt đầu rồi sao?”
Đường Thiên nghe vậy ha ha cười vui vẻ hai tiếng, đáp lời:
“Chưa bắt đầu đâu, em không phải vội, tiểu bảo bối chừng nào ăn nó lúc ấy khai tiệc cũng được.”
Hôm nay là tiệc đầy tháng của Đường Kinh Hồng, Đường Thiên không muốn giấu sự thực mình đã có vợ, vô duyên vô cớ đưa đến một bầy người cầu ái quấn quýt si mê, cũng thuận tiện giới thiệu cho bên ngoài, Đường thị đã có người thừa kế tiếp theo, nhất định thị trường chứng khoán ngày mai sẽ nổ tung cho coi. Có điều thân phận Thẩm An Hoa không tiện công khai, Đường Thiên quyết định thông báo đối với bên ngoài rằng mẹ của con anh, người vợ mà anh đã bí mật kết hôn không có mặt ở trong nước, không thể xuất hiện ở tiệc đầy tháng này được. Còn sau này, anh sẽ làm cho không có bất luận phương cách gì quấy rối Thẩm An Hoa được, cái khác, cứ để giới truyền thông phỏng đoán đi, coi như thêm một tí thần bí cũng hay.
Đường Quân Hòa sắp một tuổi rưỡi rồi, có thể an an ổn ổn bước đi, cũng có thể nói mấy câu mơ hồ không rõ nghĩa, Đường Thiên đang nói đùa với con. Chỉ nghe cu cậu chu cái miệng nhỏ nhắn y nha bập bõm không biết đang nói cái gì, cái miệng bé xinh đang mấp máy lộ ra mấy cái răng nhỏ xíu rất dễ thương, Đường Thiên và Thẩm An Hoa đều bị mấy âm thanh không rõ nghĩa nhưng dễ thương cực điểm làm cho buồn cười.
Có thể thấy trong phòng một bức tranh hòa thuận vui vẻ, bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, nguyên lai là tân khách đã đến đông đủ, Đường Hữu Tông liền cho người đến mời Đường Thiên cùng nhân vật chính bé bỏng của bữa tiệc. Người được phái đến cung kính truyền lời ngoài cửa, Đường Thiên cao giọng trả lời một câu: “Biết rồi.” liền cho người đi, Thẩm An Hoa đưa Đường Kinh Hồng bế lên, dùng khăn tay nhỏ lau miệng cho bé, liền hôn một cái trên trán mới đưa Đường Thiên bế.
Vừa cẩn thận bế con,Đường Thiên vừa cúi đầu về phía Thẩm An Hoa, cho đến khi Thẩm An Hoa ấn lên môi anh một nụ hôn mới hài lòng đi ra ngoài, Thẩm An Hoa một mình ở phòng nghỉ, chỉnh lý quần áo xong xuôi mới ra khỏi cửa, ngoài phòng nghỉ trái phải có hai người đàn ông đứng đó, Thẩm An Hoa đã sống chung với bọn họ một tháng, thuận miệng nói vài ba câu rồi đi ra nhập tiệc, về hai người đi đằng sau, bọn họ có thể tự tìm một vị trí thích hợp mà chấp hành nhiệm vụ của mình.
Tuy rằng không thể xuất hiện trước mặt mọi người với tư cách mẹ của con mình, nhưng Thẩm An Hoa cũng không có ý định vắng mặt ở tiệc đầy tháng của con. Thẩm An Hoa không muốn quá khiến người ta chú ý, hơn nữa chủ tọa nói sợ Đường Quân Hòa nhìn thấy cậu gọi mẹ, sẽ lộ mất, dù sao người ngoài cũng ít người biết thân phận công tử họ Đường của cậu. Đường Thiên liền sắp xếp cho cậu một vì trí ổn thỏa, ngồi cùng một chỗ với Dịch Thủy và Đinh Nhã Chi, tại nơi mà không ai thấy. Mẹ con họ Lam vì thân phận quá mức khiến người khác chú ý, chỉ đành tiếc nuối từ bỏ phúc lợi ngồi cùng một chỗ với Thẩm An Hoa,
Tiệc đầy tháng hôm nay khách mời đều là các nhân vật tai to mặt lớn, Đường Hữu Tông thẳng thắn thừa nhận thân phận của người mẹ và hai đứa cháu trai, mọi người chúc mừng rộn rã, đợi rời khỏi ánh mắt người nhà họ Đường liền túm năm tụm ba bàn bạc, nội dung thảo luận lá cải trình độ đến mức là đầu đề của tuần san lá cải tuần sau. Thẩm An Hoa vừa ăn thức ăn vừa rất hứng thú nghe người ngồi cùng bàn bàn tán, Dịch Thủy và Đinh Nhã Chi nhìn dáng vẻ của cậu chỉ có thể cười cười không có cách nào.
Một lát sau, có thể là do hoàn cảnh xung quanh làm khó chịu, Đường Kinh Hồng ra sức dùng tiếng khóc biểu thị sự bất mãn của mình, Đường Thiên đành bế con xuống dưới, Thẩm An Hoa cũng vội vã rời tiệc. Tuy rằng diễn viên chính của tiệc đầy tháng đã rời khỏi sân khấu, nhưng bữa tiệc vẫn vô cùng náo nhiệt mà tiếp diễn. Sau Thẩm An Hoa không có xuất hiện lại, nhưng tiệc đầy tháng vẫn bình yên kết thúc.
Từ đó về sau thời gian nhẹ nhàng trôi đi, họa sĩ Thẩm vừa chăm con, vừa ở nhà chuyên tâm sáng tác. Đường Thiên nhất quyết thay mặt cậu từ chức ở nhà xuất bản, anh đưa Thẩm An Hoa một nhà trưng bày, chủ yếu phục vụ công tác của họa sĩ Thẩm. Thẩm An Hoa tuy không muốn, nhưng cũng không thể nào làm gì khác là chấp nhận. Đành vậy thôi, Đường Thiên không chỉ có tìm thuyết khách liên tục oanh tạc cậu, ngay cả Đường Quân Hòa cũng bị anh dạy nói được hai chữ “họa lang”*.
Còn có một việc, Trần Hân Nghi cuối cùng cũng không nhịn được nói với chồng Lam Quốc Tư chuyện Thẩm An Hoa, Thẩm An Hoa cũng đã quay lại Lam gia gặp lão gia, tuy rằng không có bầu không khí xum họp hạnh phúc, thêm tin Thẩm An Hoa bị gả cho một người đàn ông khiến cho càng thêm quỷ dị, nhưng Thẩm An Hoa cũng không có cảm giác gì lắm, vốn là người xa lạ mà. Sau khi gặp lại Thẩm An Hoa vài lần, thái độ ông ngoại đều là không lạnh không nóng, nhưng Thẩm An Hoa biết được, di chúc của ông ngoại cũng đã sửa chữa sau khi gặp mặt cậu.
Rất nhanh, Đường Kinh Hồng đã tám tháng rồi, Đường Thiên cũng đã xử lí hết công việc, an bài được ngày nghỉ, đem công việc quẳng hết sau đầu, cùng Thẩm An Hoa cùng hai đứa con trai cưng đi Hà Lan, vì vậy Đường đại thiếu gia cùng họa sĩ Thẩm thành một cặp phu phu hữu danh hữu thực rồi. Tại Hà Lan thư giãn vài ngày, bốn người đi Australia, bắt đầu tuần du lịch trăng mật gia đình.
________________
*họa lang: hành lang trưng bày tranh vẽ (mình đã xoắn thành triển lãm)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]