Mười chín tuổi, Trác Yến vào đại học, bắt đầu cuộc sống xa nhà. Trước đó Trác Yến chưa bao giờ đi đâu xa, nay bỗng dưng thiếu vắng bố mẹ bên cạnh khiến cô cảm thấy yếu đuối và hoang mang, cảm giác chông chênh như trời sắp sụp xuống. Lúc mới nhập trường, cô không tài nào thích nghi được, ngày nào cũng ngồi co ro trên giường khóc thút thít, vừa nhớ nhà, vừa cảm thấy buồn.
Cũng may tình trạng này không kéo dài, về sau cô cũng dần quen với cuộc sống mới.
Ở cùng phòng với cô đều là những thiếu nữ thanh xuân cùng trang lứa, ngày nào cũng túm tụm, nói nói cười cười dường như kể mãi cũng không hết những chuyện vui.
Ờ thì, hỏi nhau chuyện quê ở đâu, học trường cấp ba nào, trong trường có anh chàng nào vừa học giỏi vừa đẹp trai không? Lúc đó cậu có yêu thầm người ta không? Người đó liệu có yêu thầm cậu không?
Mỗi lần nói những chuyện này mọi người đều cảm thấy ngượng ngùng, e thẹn, vừa cười hi hi vừa khoát tay chối đây đẩy.
Hôm đó sau giờ ngủ trưa, ba cô nàng cùng phòng với Trác Yến bắt đầu “hội họp”. Mọi người trò chuyện sôi nổi từ trường cấp ba trước kia đến lớp học hiện nay.
Lộ Dương giường trên hỏi Trác Yến: “Cậu thấy con trai lớp mình, ai đẹp trai?”.
Trác Yến suy nghĩ rất nghiêm túc rồi trả lời: “Cậu thấy con trai lớp mình có người đẹp trai ư?”.
Chỉ có câu nói đó mà Lộ Dương và Tiểu Dư ở giường bên cười lăn lộn. Trác Yến rất thích những tràng cười sảng khoái của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-xuan-cua-em-toa-thanh-cua-anh/106485/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.