Chương trước
Chương sau
"Thật may là mình vẫn nhớ đường tới nhà cậu ấy."

Trong lớp áo khoác len trắng và chiếc nón rộng vành góp phần che đi một phần khuôn mặt, Rilloni đã đến trước nhà cô bạn thân năm xưa. Một thảm thực vật phong phú đã xuất hiện trước ngôi nhà, minh chứng cho việc nơi này đã lâu không được chăm sóc. Rilloni đẩy cửa đi vào. Khác với không khí bên ngoài, trong nhà lại khá sạch sẽ.

Nội thất cũng đã bị thay đổi không ít kể từ lần cuối cùng cô tới đây.

"Rất vui khi cô đã chịu tới đây gặp tôi, Quỷ phu nhân."

Một giọng nữ trầm phát ra từ phòng bếp, thu hút sự chú ý của Rilloni. Cô nhanh chóng bước đến nơi phát ra âm thanh.

"Tôi còn tưởng kẻ nào to gan đến mức dâng mồi tới miệng cọp, hóa ra lại là một con quái vật dị dạng!"

"Phải, tôi đúng là một con quái vật. Cô có thể gọi tôi là Harpy, Quỷ phu nhân."

"Mau vào vấn đề chính đi!"

Rilloni bước tới bên bàn ăn. Đối mặt với cô lúc này là nàng quái điểu với khuôn mặt vô cảm, nhìn cô với con mắt trâng vô hồn. Rilloni tự hỏi vì sao kẻ trước mặt lại biết việc cô là Quỷ phu nhân.

"Vấn đề chính mà cô nói tới là gì? Tôi muốn gặp cô không vì một lý do đặc biệt nào cả."

"Nói dối! Một kẻ biết về Quỷ phu nhân, lại còn không phải con người, hẹn gặp tôi ở đây ắt hẳn có nguyên nhân."

Trước lời khẳng định chắc nịch của Quỷ phu nhân, Harpy không nói gì. Nàng quái vật mỉm cười, cô nói, chút ẩn ý hiện rõ trong từng câu chữ:



"Cô thông minh thật đấy, y hệt cậu ta."

"Này, quái vật, cô đang nói tới ai thế hả? Lẽ nào..."

Như hiểu điều gì đó, Rilloni tiến sát tới vị trí Harpy đang ngồi. Bàn tay với bộ móng nhọn của Quỷ phu nhân vươn ra.

"Sẽ ổn thôi, con bé sẽ không thể tác động tới ký ức của mình... Mình chỉ cần diễn cho tròn vai, vậy là được rồi..."

Vẻ vô cảm trên khuôn mặt nàng điệu nữ không chút thay đổi. Cô nhìn bàn tay đang vươn về phía mình. Đôi tay cô như không nghe lời mà vô thức nắm chặt lại.

"Sao ả vẫn có vẻ điềm tĩnh tới thế? Nếu là con người và biết tới năng lực của mình, ả phải ngăn mình tác động tới cực ký ức của ả... Hay ả thực sự không phải người? Không, mình không hề cảm nhận được năng tâm linh quanh ả..."

Chứng kiến vẻ vô cảm của kẻ trước mặt, ý nghĩ tìm ra sự thật nhờ ký ức trong Quỷ phu nhân bỗng lung lay. cn tay phải của cô đột ngột chững lại giữa không trung, ngay trước khi chạm vào mái tóc trắng ngần của đối phương.

"Cô... Thực sự cô là ai?"

Lúc này đây, nàng ác quỷ dường như đã mất đi những sát ý vốn có, mà trở nên nhượng bộ trước kẻ lạ này. Rilloni rút tay lại, ánh mắt đề phòng nhìn đối phương

"Tôi cũng giống cô, Quỷ phu nhân. Chúng ta chỉ là những sinh linh được tạo ra từ sự trêu ngươi của vận mệnh thôi.

Nàng quái vật không do dự mà tiến tới trước mặt Quỷ phu nhân. Cậu ấy nói đúng, chỉ cần thế này thôi cũng đủ đế khiến con bé dè chưng.

"Thôi được rồi, tôi không giấu cô nữa, Rilloni. Anh hai cô nhờ tôi gọi cô tới đây. Cậu ấy sắp về rồi."



"Sao ngay từ đầu cô không nói? Dạo này anh hai sao rồi?"

Nghe tới tên của anh trai, sự bình tĩnh từ nãy tới giờ của Quỷ phu nhân đột nhiên bị phá vỡ hoàn toàn. Chiếc nón rộng vành để trên bàn, cô với tay nắm lấy cố áá Harpy, vẻ mặt lộ rõ sự gấp gáp.

"Tao còn sống! Mày vẫn còn lo cho tao đấy à?"

Giọng nói trầm thấp phát ra từ phía cửa. Kyle đã về. Sau khi cởi bỏ chiếc áo khoác ngoài cùng đôi găng tay đen, cậu bước tới nắm tay Harpy.

"Cảm ơn vì đã giúp tôi đem con bé tới đây. "

Sau lời nói đó, nàng quái vật cũng không nói gì. Còn mắt vô hồn ấy nhìn người cô yêu, nhưng lại ẩn đi tâm trạng trong nàng một cách tinh vi. Kyle quay sang cô em gái còn đang bất ngờ trước những gì đang diễn ra.

"Bỏ tay ra khỏi chị ấy được rồi đó, Rilloni."

"Gọi em tới đây bằng cách này, chắc anh không chỉ đơn thuần là muốn gặp mặt. Em nói đúng chứ?"

Ngày sau đó, theo lời anh trai, Rilloni buông tay khỏi nàng sát nhân tóc trắng, nhìn Kyle. Sau thời gian bốn năm xa cách, người anh trai năm đó đã thay đổi nhiều tới mức Quỷ phu nhân cứ ngỡ người trước mặt đã không còn là anh hai cô từng biết.

"Mau đi theo tao. Dường như mẹ có một số chuyện muốn nói với mày đấy."

Dứt lời, cậu lập tức vào phòng. Rilloni vì nghe Kyle nói việc này có liên quan tới Alice, cũng nhanh chân bước theo.

"Đó chẳng phải quyển sổ mà năm đó mẹ đưa cho em sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.