Tiếng cót két của cánh cửa gỗ một lần nữa lại vang lên. Rilloni mang bó gỗ khô trong tay mà cô đem từ bìa rừng về đặt xuống cạnh cửa. Nhớ tới lời hứa mà trước khi ra khỏi nhà đã nói với Tristan, cô liền đi xuống bếp. Cảnh tượng trong bếp khiến cô sững sờ.
"Lại nữa? Sao con bé có thể ngủ nhiều vậy chứ?"
Rilloni cau mày khó chịu khi thấy Tristan đã ngủ say trong phòng bếp. Cô bé chỉ ngồi ở đó, vòng tay lên bàn, kê đầu lên tay và quay mặt về phía cửa phòng bếp. Rilloni thở dài, cô không còn cách nào khác ngoài việc bế cô em gái của mình lên phòng ngủ. Đang khi tiến gần tới Tristan, cô vô tình giẫm phải mấy cái vỏ bánh mà cô bé vứt xuống trong lúc ăn. "Lại thêm việc để làm à?" Cô thở dài và tiếp tục bước tới bế em gái lên. Đột nhiên cô có cảm giác như bị ai đó theo dõi từ cửa sổ.
"Là Reina? Cậu ấy ở đây làm gì?"
Rilloni nhìn ra cửa sổ, trở nên cảnh giác hơn khi cảm nhận được sự hiện diện mập mờ của một thực thể tâm linh gần nhà. Reina cũng nhận ra Rilloni đã biết được cô đang ở gần đó, nhưng cô không rời đi. Không biết vì sao nhưng Reina lại chỉ chú ý vào Tristan.
"Hmm... Tôi tự hỏi đứa nhóc con người đó là ai?"
Reina ngồi vắt chéo chân trên cành cây. Cô hơi nghiêng đầu, mỉm cười nhìn khung cảnh ấm áp trong căn nhà gỗ cổ kính, ánh mắt cô như ấn chứa điều gì đó.
****************
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-trang-ram/3606354/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.