Ngày hôm đó, khi Reina một lần nữa mở mắt ra, cô cứ nghĩ đó chỉ là một cơn ác mộng. Nhưng khung cảnh trước mắt cô chứng minh rằng đó hoàn toàn là sự thật. Một phòng khám nghiệm tử thi trắng xoá hiện ra ngay trước mắt cô. Vì không thể cảm nhận được sự hiện diện của Reina nên những bác sĩ pháp y vẫn miệt mài với những cái xác sớm đã trở nên lạnh lẽo. Họ không biết đến ánh mắt của kẻ lạ này. Cô tò mò lướt đến gần một cái xác nữ tóc nâu. Nhìn chính bản thân mình vốn đã từng rất xinh đẹp, giờ lại lạnh lẽo, nhợt nhạt, trong lòng cô dâng lên nỗi oán hận tột cùng. Cô siết chặt tay, tự dặn lòng rằng đừng gây ra tiếng động, tránh thu hút sự chú ý của những con người trong phòng. Dù đang phẫn nộ là thế, không hiểu sao gương mặt cô lại lộ ra vẻ vui tươi đến lạ. Nhìn xuống đôi chân bất cân xứng với cơ thể đang giữ một khoảng cách so với sàn nhà, cô thầm nghĩ: “Có lẽ mình phải học lại cách đi rồi…”
Quay lại phía Rilloni, trên đường về lại ngôi nhà hoang trong rừng với một túi đồ trên tay, cô tình cờ bắt gặp Tristan cũng đang về nhà, trên tay là một chiếc hộp có kích thước vừa phải. Rilloni đoán đó rất có thể là những dụng cụ y tế để bổ sung vào phần bị thiếu trong nhà.
“Tối nay chuyến đi săn có vẻ suôn sẻ nhỉ?”
Rilloni lập tức chạy tới vỗ vai Tristan. Vẻ năng động hiện tại của cô trái ngược hoàn toàn với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-trang-ram/3576545/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.