Trong những giờ phút nghiêm trọng của lịch sử, nhân dân và Đất nước thườngmượn lời nói của con trẻ để nói lên cái tráng khí của mình.
(Lời của người nghĩa quân già thời Trương Định)
1
Người ở các địa phương trong tỉnh bị giắc bắt giải về Ty An ninh ngày càngđông. Thôi thì đủ, thanh niên, trung niên, ông già, cả con nít… Và theohồ sơ, giấy từ gửi kèm theo thì người nào cũng là loại “Việt minh đầusỏ”, từng làm những việc nghiêng trời lệch đất. Nào là ám sát lý trưởnggiữa ban ngày, liệng lựu đạn vào bàn tiệc các quan Tây, nào là treo cờđỏ sao vàng, căng khẩu hiệu, rải truyền đơn…
Ty An ninh phải xây thêm hai buồng tạm giam rộng gấp đôi buồng cũ, và cũng sát liền ngay đó, vẫn không đủ chỗ giam.
Tên Ty trưởng quyết định chuyển bớt khoảng ba chục tù nhân loại cứng đầu,nguy hiểm nhất sang lao Thừa Phú - nhà tù lớn nhất ở Huế, được xây dựngtừ hồi Pháp thuộc.
Chúng rất sợ những tù nhân sắp chuyển đi phản đối. Vì đã vào lao Thừa Phú là coi như chính thức ở tù, chưa biết ngày nàomới được thả ra. Do đó chúng giữ rất kín việc chuyển tù, không cho biếtngày giờ chuyển và chuyển đi đâu.
Một buổi chiều trời mưa tầm tã. Mưa cứ từng đợt từng đợt, ào ào trút xuống, quất ràn rạt trên mái buồnggiam. Mưa hắt vào cả bên trong, làm những người gần cửa ra vào ướt lướtthướt. Khoảng quá trưa, trời hơi ngớt mưa, nhưng bầu trời mây đen vẫn ùn ùn đùn lên từ phía biển, báo hiệu những trận mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-tho-du-doi/2391664/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.