Một ngày trước khi rời đi, Tống Hàng Hàng lòng mang áy náy sai khiến hộ lý kia đi cùng, người kia người cũng như tên, cô gái này tên “Tiếu Tiếu”, lần này lại khóc đến hoa lê đẫm mưa (*thành ngữ, dịch nghĩa: hoa lê đẫm mưa, thường dùng để chỉ vẻ đẹp của những mỹ nữ khi khóc thương),khiến cô cũng sầu não không dứt.
Tiếu Tiếu chăm sóc cô đã gần một năm, hai người ngày đêm ở chung, đã sớm nảy sinh tình cảm như tình chị em. Cô biết rõ gia đình đối phương nghèo khó, trước khi chia tay gắng phải kín đáo đưa cho cô ấy một bao tiền mừng, Tiếu Tiếu lại sống chết không chịu nhận, vẫn bảo cô phải giữ lấy ít tiền, chăm sóc mình và đứa bé thật tốt.
Ngày máy bay cất cánh, thành phố K mưa nhỏ, không ngờ Tiếu Tiếu gọi điện thoại trước cho cô, nói muốn đưa cô đến sân bay. Không lay chuyển được sự kiên trì của Tiếu Tiếu, cô đành phải đáp ứng.
Xuống xe ở sân bay, mưa nhỏ hơn, gió thổi nhẹ, tạo nên từng mảng mưa trắng xóa mờ mờ, mặc dù đã che ô, nhưng mưa vẫn không thành thật tạt vào dưới, từng chút từng chút làm ướt tay áo cô.
Cô rùng mình, ôm chặt đứa bé trong ngực. Hôm nay Nháo Nháo nhu thuận trước nay chưa từng có, yên ổn nằm trong lòng cô, chân mày nho nhỏ giãn ra, dưới hàng lông mày là cặp mi dài chớp chớp, đôi mắt đen cố định nhìn lên, nhìn khuôn mặt của Tống Hàng Hàng.
“Chị Hàng Hàng, chị dùng cái ô này của em đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-thanh-xuan/2377341/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.