Hôm nay hắn sẽ khiến cô vui vẻ. Bù lại hơn 2 năm qua hắn nhẫn tâm với cô. Cứ nghĩ đến là lại khiến hắn sầu não. Sáng hôm nay tâm trạng của cô cũng đi lên không kém, một phần là vì hắn mua bánh cô thích nhất. Vừa nhìn cô ăn hắn vừa nói.
- Ăn xong anh sẽ dẫn em tới một nơi.
- Đi đâu vậy? Mà sao hôm nay anh lại có nhã hứng muốn đưa tôi đi chơi vậy?
Tính tò mò của cô nổi lên khá nhiều vì câu nói của anh. Lúc còn là vợ hắn ngoài ăn và ngủ ra cô có thể xuống vườn hoa đi dạo. Vù mẹ hắn không muốn cô ra ngoài để làm bẽ mặt nhà họ Mặc nên cũng cấm cô ra ngoài.
Hắn cưng chiều vuốt mái tóc xuôn mượt của cô nói.
- Anh sẽ đưa em đi ra ngoại thành. Ở đó không khí trong lành hơn, còn thoáng đãng nữa.
Cô gật đầu ý hiểu rồi lại ăn tiếp. Những cử chỉ dễ thương vừa rồi bị hắn thu hết vào tầm mắt. Miệng nở nụ cười thật tươi. Từ bây giờ hắn sẽ không làm cô buồn nữa, nhất định.
Mặc chiếc váy màu xanh nước biển nhạt, mái tóc xoã tự nhiên khiến cô chẳng khác nào thiên sứ. Cả hai cùng lên xe rồi đi ra ngoại thành. Ở ngoại thành đúng là rất thoáng đãng, không khí này chỉ muốn người ta hít thở mãi.
Khi chơi xong trở về thì trời đã sẩm tối. Hôm nay thực sự là cô rất vui, là ngày vui nhất của cô bên hắn.
Sáng hôm sau đi làm, tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-thanh-xuan-cua-anh-la-danh-cho-em/2751079/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.