🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Việt thở dài đầy bất đắc dĩ, kéo cô lại gần, bàn tay dịu dàng gạt đi nước mắt trên mặt Vy.



- Là ai nói không muốn gặp mình nữa? Vậy mà người đó bây giờ lại đứng đây khóc với mình. Cậu bảo mình phải làm sao đây?



Cô dứt khoát ôm chặt lấy cậu, vùi mặt vào trong lòng mà nức nở:



- Nửa tháng qua mình rất nhớ, rất nhớ cậu, đến trong mơ cũng nhớ cậu. Xin lỗi vì thời gian qua đã khiến cậu buồn nhưng mình thật sự không cố ý đâu. Mình và Tuấn thật sự chỉ là bạn bè. Mình là một đứa con gái rất ích kỉ, bởi vậy trái tim bé lắm, chỉ chứa đủ một người thôi. Người đó lúc mình buồn đã mua chocopie cho mình ăn, lúc trời mưa sẽ che ô cho mình, người đó còn nói yêu mình, người đó còn rất rất tốt với mình. Cậu bảo mình làm sao không rung động cho được? Chạy mệt còn có thể nghỉ ngơi nhưng nhất định không được bỏ cuộc bởi vì ai biết đâu, một lúc nào đó người phía trước sẽ chạy mệt và dừng lại chờ đợi bạn? Mình không muốn đuổi theo ai nữa, mình chỉ muốn được chạy bộ cùng với cậu thôi. Bởi vậy cho nên là… đừng vội nản lòng được không Việt? Đừng vì có Linh ở bên cạnh mà đả động đến tình cảm của cậu được không? Đừng vì hiểu lầm mà bỏ mặc mình được không?



- Thôi được rồi, đừng khóc nữa. – Cậu vỗ nhẹ lên đầu cô.



Vy vẫn tiếp tục sụt sịt, không ngẩng đầu lên nhìn Việt.



- Cậu nghe này. Vì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-thanh-xuan-cam-on-da-luon-o-day/2452832/chuong-44.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tuổi Thanh Xuân (Cảm Ơn Đã Luôn Ở Đây)
Chương 44
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.