🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Ơ đến kia rồi kìa!



Theo tay Hà chỉ, Vy nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong màn mưa. Trái tim cô thịch một cái, đập trật nhịp. Người đó tại sao lại ở đây?



- Xin lỗi, mình đến muộn! – Cái áo phao trên người Việt ướt sũng, có lẽ cậu đã đội mưa đến đây. – Chào cậu!



Vy bĩu môi không thèm đáp lại. Cô cấu Hà một cái thật mạnh, linh cảm của cô chưa bao giờ sai, tất cả chuyện này chỉ có con Hà mới có thể bày ra. Ngọc đằng hằng một cái, phá tan đi sự gượng gạo, dẫn mọi người về phía chiếc xe buýt đỗ. Vy chạy lên đầu, bám chặt lấy tay Ngọc, cố gắng không để tâm đến cái con người vừa xuất hiện kia. Cô vẫn thắc mắc không biết vì sao Việt lại “móc nối” được với con Hà chết tiệt kia để nó bán đứng cô thế này! Lúc lên xe, Ngọc gạt tay Vy ra, kéo Hà chạy đến cuối xe ngồi.



- Ơ kìa, bà ra chỗ khác mà ngồi, chỗ này chật rồi không thấy à? – Hà đẩy Vy đứng ra ngoài.



- Tôi còn chưa hỏi tội bà, bây giờ còn dám đẩy tôi đi. – Vy nghiến răng nghiến lợi mà nói.



- Tôi có tội gì mà bà phải hỏi, lên phía trên mà ngồi đi.



Đùn đẩy mãi trên xe buýt rất dễ gây sự chú ý, Vy đành ngồi vào hàng ghế trống ở phía trên, mặt quay ra ngoài cửa sổ, không thèm quan tâm đến chuyện chiếc ghế bên cạnh cũng có người ngồi vào. Xe chạy, những dãy nhà cao tầng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-thanh-xuan-cam-on-da-luon-o-day/2452777/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tuổi Thanh Xuân (Cảm Ơn Đã Luôn Ở Đây)
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.