🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngồi trong lớp học, điện thoại trong tay Vy rung lên liên tục, không cần nhìn cũng biết là ai đang gọi. Cô nóng ruột nhìn thầy giáo đi đi lại lại trên bảng, miệng vẫn tiếp tục bài giảng. Chuông giải lao đã reo lên mà thầy không hề có dấu hiệu dừng lại, cô nhẹ nhàng vơ hết sách vở vào trong cặp, xong việc mắt lại tiếp tục nhìn theo quỹ đạo chuyển động của thầy giáo. Thấy thầy giáo không có dấu hiệu dừng lại, cô nhấp nhổm không yên, trong lòng cầu mong thầy thương tình cô mà cho cả lớp giải lao.



- Được rồi, chúng ta sẽ tiếp tục sao giờ giải lao.



Nhấp nhổm cả buổi chính là để chờ câu nói này, giống như tù binh vừa được giải thoát, Vy chạy như bay ra ngoài cửa. Lạch bạch ra đến bãi đỗ xe, Hà đã đứng chờ cô, dường như là còn nhăn nhó vì phải đứng rất lâu.



- Bà làm cái gì mà lề mề thế hả?



- Thầy có ra đâu mà trốn, tôi chạy thục mạng ra đây này. – Vy thở hổn hển. – Ngọc đâu rồi?



- Nó có chịu trốn đâu, kệ đi, bọn mình cứ đi ra trước đi.



- Ê, mũ bảo hiểm của tôi đâu? – Lúc Hà nổ máy, Vy chợt nhớ ra một chi tiết quan trọng.



- Chết, mang có một mũ thôi.



- Đi mà không có mũ bảo hiểm là công an phạt đấy, làm nào bây giờ?



Vy và Hà nhìn xung quanh xem có thể tìm cách gì không. Hà bảo Vy đi mượn tạm bác bảo vệ nhưng cô nhớ lần trước cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-thanh-xuan-cam-on-da-luon-o-day/2452771/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tuổi Thanh Xuân (Cảm Ơn Đã Luôn Ở Đây)
Chương 14
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.