Tôi ngẫm nghĩ ra tình cảnh thảm thương của con Khánh khi nó bị cận.
Tôi tiếp tục uống, thấy tay có cứ quơ quơ trên bàn, chắc nó đang tìm cốc nước gùi, mắt vẫn không hề rời khỏi cái điện thoại.
- Mày quơ quơ cái gì đấy, ngẩng mặt lên coi chừng làm vỡ cốc nước gùi bây giờ.
- Vỡ thế nào được mà, chị lấy hộ em với.
Tôi đang giơ tay định lấy cốc nước cho nó thì tay nó đụng trúng cốc nước, nó lấy tay gạt bay nó xuống đất, tôi chưa kịp trở tay thì đã rơi rồi.
Một tiếng choảng vang lên.
- Thôi xong, vỡ cốc nước rồi - Nó giật mình hoảng hốt nhăn nhó ngẩng mặt lên nhìn tôi.
Tôi nhìn ngó xung quanh, may cho nó ông không có nhà, ông mà có ở nhà thì nó tới số rồi.
- Con Khánh làm vỡ cái gì đấy phải không?
Giọng nói của bà tôi từ trong bếp vọng lên.
- Dạ không bà ơi, Chị Oanh làm vỡ đấy, bà mau đánh chị ấy đi ạ, không là lần sau lại chứng nào tật nấy đấy bà ạ.
À được cái con này, thích gắp lửa bỏ tay người đây mà, tôi trợn mắt lên nhìn nó, khởi động các đốt ngón tay túm cổ chuẩn bị cho nó một trận thì nó bảo:
- Thôi chị ấy lỡ tay, bà thả cho chị ấy bà ạ.
- Này, mày muốn chết rồi phải không? - Tôi đặt tay lên vai nó.
Nó năng nỉ tôi nhận giùm nó, hôm nọ nó lên chơi làm vỡ vài cái rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-muoi-tam-toi-co-moi-tinh-dau/2641144/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.