Editor: Gấu Gầy
Tần Kiến xách đồ bước vào phòng bệnh, mặt lạnh như băng.
Cậu đẩy chiếc chậu rửa mặt bằng sắt vào gầm giường, phát ra tiếng ma sát chói tai. Không khí náo nhiệt trong phòng bệnh bỗng chốc lạnh đi, các cảnh sát đến thăm đều kìm nén nụ cười trên mặt.
"Vậy thôi, chúng tôi xin phép đi trước, Tần Tiểu Kiến, anh Tống giao cho cậu chăm sóc nhé, có việc gì thì cứ gọi cho tôi, tôi sẽ đến ngay." Cảnh sát Tiểu Trương ra hiệu cho mọi người trong phòng, "Chúng ta đi thôi, đừng ở đây tán gẫu nữa, để anh Tống nghỉ ngơi."
Cửa đóng lại, cảnh sát Tiểu Trương cúi người nghe ngóng động tĩnh bên trong một lúc.
"Tính làm ăn trộm à? Anh Tiểu Trương?" Có người trêu chọc.
"Đừng nhắc đến chữ 'trộm' nữa, dạo này tôi ghét nghe lắm." Cảnh sát Tiểu Trương đứng thẳng dậy, bĩu môi về phía phòng bệnh, "Đang nổi giận kìa."
"Ai vậy? Tần Kiến à?" Mấy chuyện hờn giận kiểu này khiến người ta rất phấn khích, "Không thể nào, cậu ta trông hiền thế mà."
"Hiền?" Cảnh sát Tiểu Trương vỗ vai người đó, "Các cậu không biết cậu ta rồi, hồi cậu ta học tiểu học ở trấn Tân Phát là đầu gấu có tiếng đấy, làm loạn lên thì không ai quản được."
Tần Kiến bình thường luôn tươi cười khác xa với "đầu gấu làm loạn" trong miệng cảnh sát Tiểu Trương, vì vậy mọi người càng hóng hớt hơn: "Anh Tiểu Trương, trước đây anh nói Tần Kiến và anh Tống thân thiết như ruột thịt, tôi còn không tin, bình thường cũng không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3737403/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.