Editor: Gấu Gầy
Càng gần đến kỳ thi đại học, Tần Kiến càng bồn chồn. Thỏa thuận ba tháng sắp hết hạn, cậu không biết làm cách nào để giữ Tống Thành Nam.
Tần Kiến đôi khi rất khâm phục Tống Thành Nam, dù trong hoàn cảnh khó xử đến đâu cũng có thể tự nhiên bình tĩnh. Giả bộ hồ đồ, Tống Thành Nam đúng là một tay lão luyện.
Gần đến kỳ thi, học sinh hiếm khi trốn học, trừ Tần Kiến ra. Đẩy cửa "Trần Nhưỡng", tiếng nhạc êm dịu tràn ra, giống như muốn len lỏi qua lỗ chân lông trên da vào tận xương tủy, dệt thành một tấm lưới dày đặc trong cơ thể, khiến người ta trở nên uể oải lười biếng. Nhưng tấm lưới này không thể giam giữ Tần Kiến, cậu như một thanh kiếm sắc bén, xé toạc một đường trong màn sương mù mịt. Ánh mắt đảo quanh, không thấy người mình muốn tìm, cậu gật đầu với thanh niên sau quầy bar, quen đường quen lối tìm đến một căn phòng nhỏ phía sau quán.
Cửa hé mở một khe hở, bên trong dường như không có ai, Tần Kiến đẩy cửa bước vào. Căn phòng không lớn, bên trái dựa vào tường có một chiếc giường đơn, đầu giường có một chiếc tủ sắt đơn giản, vừa là tủ vừa là bàn, trên đó có một ly rượu vang đỏ, chất lỏng màu sắc rực rỡ nằm yên tĩnh, ngay cả mùi rượu cũng thoang thoảng. Bên phải căn phòng thông với một căn phòng nhỏ hơn, Tần Kiến nhớ trước đây nơi đó dùng để chứa rượu và đồ lặt vặt, bây giờ đã được thay bằng một cánh cửa kính mờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3736168/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.