Link bài hát "Đừng nói" của Trần Dịch Tấn:
[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]
Editor: Gấu Gầy
Màn đêm phương Bắc đen đặc, như một tấm vải bạt được phủ kín mực đen, từng thớ vải đều phải khuất phục.
Tần Kiến dìu Tống Thành Nam say rượu đi về phía trước quả thực không dễ dàng, nhất là trong đêm đông tuyết lạnh. Người đàn ông cao lớn vạm vỡ, dù cách lớp áo dày vẫn cảm nhận được cơ bắp cuồn cuộn. Anh gần như dồn toàn bộ trọng lượng lên người Tần Kiến, một tay đặt lên vai trái cậu, đầu tựa vào vai phải cậu, bước chân loạng choạng, tiếng giày giẫm lên tuyết hỗn loạn.
Tống Thành Nam uống không nhiều, nhưng lại say rất nặng. Trong tiếng nhạc êm ái gần như tay chảy của quán bar, sự gần gũi đã lâu không thấy của Tần Kiến khiến trái tim anh cũng lay động theo ánh đèn mờ.
Anh không từ chối bất kỳ ly rượu nào Tần Kiến đưa tới, như một cách thể hiện sự nuông chiều của mình đối với thiếu niên.
Cũng không phải là không lo lắng, trước khi đẩy cửa quán bar, cậu thiếu niên kia dường như chỉ sau một đêm đã trở nên xa cách với anh, ánh mắt né tránh, lời nói ấp úng, lấy cớ học hành để không gặp mặt. Thỉnh thoảng gặp nhau, trong mắt cậu luôn chất chứa nỗi u uất, như vừa đọc xong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình sướt mướt nào đó, nặng nề và hoang mang. Thật ra cũng chẳng có gì, chỉ là chứng bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3733493/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.