Editor: Gấu Gầy
Chớp mắt đã vào đông, cảnh vật tiêu điều.Ở thành phố nhỏ Tân Thành phương Bắc này, mùa xuân có thể đến lặng lẽ, nhưng mùa đông thì phải ồn ào rầm rộ.
Hôm nay một chiếc lá vàng báo hiệu mùa thu, ngày mai sương tuyết đã phủ kín cành. Những điều đặc biệt này lại khiến mùa đông khắc nghiệt trở nên hết sức nhiệt tình.
Chiếc áo phao mới mua của Tần Kiến hơi rộng, dài lượt thượt đến tận mắt cá chân. Cậu quen mua quần áo rộng hơn hai cỡ, như vậy có thể mặc được vài năm.
Lúc nhảy xuống xe buýt, suýt nữa thì bị dẫm vào vạt áo vấp ngã. Vừa đứng vững, Tần Kiến đã thấy Phương Phi đang ngồi xổm dưới bảng chờ xe buýt.
Thật ra mùa đông người ta mặc đồ dày, mũ khăn quấn kín mít, không dễ nhận ra lắm. Chỉ là cái mũ len có quả bông trắng của Phương Phi quá nổi bật, ngồi xổm ở đó trông như một con cáo nhỏ xù lông bỏ nhà đi bụi.
Tần Kiến không chút nhẹ nhàng đá vào mông cáo nhỏ. Phương Phi đang cuộn tròn như quả bóng giật nảy mình suýt ngã. Tần Kiến nghĩ nếu mặt đường không bằng phẳng, chắc cậu ta sẽ lăn lông lốc xuống đường luôn, thế thì... cũng khá là tiện.
"Tìm tôi có việc gì?" Tần Kiến túm quả bông trên mũ Phương Phi, kéo cậu ta đứng dậy, "Không thể chờ thêm một phút một giây nào sao, trời rét căm căm thế này mà cứ phải ngồi đây chờ tôi?"
"Tôi thất tình rồi~" Phương Phi mũi đỏ ửng, không biết là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3733097/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.