Editor: Gấu Gầy
"Tuổi trẻ lay lắt hơi tàn, cuộc đời thật khốn nạn."
Tống Thành Nam cầm bài kiểm tra ngữ văn, liếc nhìn Tần Kiến đang đứng ở góc phòng giáo viên.
Cậu nhóc chắp tay sau lưng, cúi đầu nhìn có vẻ ngoan ngoãn, chỉ có Tống Thành Nam mới biết đằng sau đôi mi dày che khuất kia là một sự thờ ơ gần như khinh mạn. Gió nhẹ trong sân trường thổi qua cành cây, bóng nắng loang lổ xuyên qua cửa sổ chiếu lên khuôn mặt cậu nhóc, lúc sáng lúc tối, làm nổi bật vẻ đẹp trai non nớt nhưng sắc sảo của cậu.
"Sắp thi chuyển cấp rồi, viết văn vẫn còn lơ mơ thế này." Cô giáo ngữ văn vuốt lại mái tóc rối, vẻ mặt đau khổ, "Đề bài yêu cầu viết về 'Năm tháng êm đềm, sinh hương bát ngát', em ấy lại viết lay lắt hơi tàn, cuộc sống thật... cái gì mà khốn nạn!"
Cô giáo ngữ văn hơn bốn mươi tuổi, nghe nói gần đây đang gặp trục trặc tình cảm, cô cầm thước gõ mạnh xuống bàn hai cái: "Tần Kiến, toán, lý, hóa, anh, môn nào em cũng học tốt, chỉ có ngữ văn là lần nào cũng không đạt, em có ý kiến gì với cô à? Có phải đang nhắm vào cô không? Có ý kiến gì thì cứ nói, cô cũng không phải không tiếp thu được. Cô ngày nào cũng bỏ bê gia đình, dễ dàng lắm sao?"
"Nó có thể có ý kiến gì với cô chứ?" Tống Thành Nam ôn tồn nói, "Cô vất vả dạy dỗ học sinh như vậy, nó đều nhìn thấy cả, cô đừng thấy nó ngày thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3729166/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.