Editor: Gấu Gầy
Gió tuyết đập vào cửa sổ suốt đêm, nhưng sáng ra lại là một ngày nắng đẹp.
Tần Kiến rụt tay vào trong áo, dùng chân đá cửa rồi bước ra ngoài.
Tuy trời nắng, nhưng gió vẫn rất mạnh. Cơn gió dữ dội tạt vào người Tần Kiến, luồn qua cổ áo ấm, khiến cậu rùng mình.
Vừa bước ra khỏi cửa, Tần Kiến đã sững lại, một chân chạm đất, chân kia lơ lửng, nhất thời không biết đặt xuống đâu.
Tuyết đọng trước cửa nhà đã được quét dọn sạch sẽ.
Điều này rất bất thường, ít nhất là những năm gần đây, Tần Kiến chưa từng để tâm đến việc này. Dù ngoài cửa có sương giá hay nước đọng, cậu nhóc cũng chỉ lờ đi, lê thân hình mệt mỏi vào nhà.
Con đường nhỏ hẹp từ cửa nhà dẫn ra ngõ, trên mặt đất vẫn còn dấu vết của cây chổi, chắc là mới quét dọn xong. Cách đó chưa đầy nửa mét cũng có một con đường nhỏ tương tự, đầu đường nối với nhà vị chủ nhiệm cộng đồng, dưới mái hiên nhà anh còn để cây chổi dính đầy tuyết.
Tần Kiến liếc nhìn cửa sổ nhà bên cạnh, rèm cửa đã được kéo ra, nhưng lớp băng trên kính khiến cậu không thể nhìn rõ bên trong.
Bàn chân lơ lửng giữa không trung đổi tư thế mấy lần, như sợ giẫm lên thứ gì đó, cuối cùng mới cẩn thận đặt xuống đất. Đi vài bước nhẹ nhàng, Tần Kiến bỗng thấy mình thật ngốc nghếch, cậu bực bội gãi tai, cố tình bước mạnh mấy bước, rồi mới quay lưng rời đi.
Tần Kiến đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3728150/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.