Editor: Gấu Gầy
Ba ngày sau Tống Thành Nam mới gặp lại Tần Kiến.
Nói "gặp lại" thì không đúng lắm, "bắt được" có lẽ chính xác hơn.
Buổi sáng mùa đông ở phương Bắc không có ranh giới với đêm khuya, sáu giờ sáng vẫn còn tối đen như mực. Cái "đen" này dường như còn ngột ngạt hơn cả cái "đen" lúc nửa đêm. Rõ ràng biết rằng khoảnh khắc tiếp theo bình minh sẽ ló dạng, nhưng trong khoảnh khắc hy vọng tan vỡ, vẫn không tránh được cảm giác mệt mỏi và tuyệt vọng sâu sắc.
Tiếng bước chân trên tuyết dừng lại trước cửa nhà cậu nhóc, Tống Thành Nam nhìn cửa sổ đã sáng đèn, tìm một chỗ khuất gió châm một điếu thuốc.
Chưa hút được hai hơi, nguồn sáng vàng ấm áp đã tắt. Cửa ra vào có tiếng động, cậu nhóc đẩy cửa từ bên trong bước ra.
Tống Thành Nam nhìn đồng hồ, 6 giờ 12 phút.
– Thảo nào mấy hôm nay không chặn được thằng nhóc này, hóa ra nó ra ngoài sớm như vậy.
Anh hít một hơi thuốc thật sâu rồi ném tàn thuốc xuống đất dẫm tắt.
Sói con rõ ràng cảnh giác hơn những đứa trẻ bình thường, cậu nghe thấy tiếng động nhỏ phát ra từ trong bóng tối.
"Ai đó?"
Như một con thú nhỏ lập tức bước vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, cơ bắp cậu căng cứng, lông tơ dựng đứng, đôi mắt xếch hơi nheo lại, theo bản năng đã bắt đầu tìm kiếm thứ gì đó tiện tay bên cạnh.
Tống Thành Nam bước ra từ bóng tối ở góc nhà, dáng người cao lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-ket-hon-hop-phap/3726676/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.