Cái suy nghĩ này ở trong đầu tôi không ngừng nóng lên và sôi trào. Trong trí nhớ, những chuyện vặt vãnh không đáng kể trước kia, tất cả đều giống như bọt bong bóng, ùng ục mà bay lên, từng cái từng cái nhẹ nhàng nổ tung.
Nhớ lại từng việc Biên Nham đã làm cho tôi, đem xâu chuỗi lại cứ như thế mà rõ ràng hiện lên ở trước mắt: không chê phiền lụy mà giảng bài cho tôi, không chê nề hà mà cho tôi mượn tập sách, nhà có món gì ngon cũng không quên xuống lầu mà đem cho tôi một phần, mỗi năm đến ngày sinh nhật của tôi đều nói chúc mừng sinh nhật —— tuy rằng ngữ khí nghe có chút nhàn nhạt thờ ơ, nhưng có thể chính xác trong một năm 365 ngày lại bình thản đem ngày này mà nhớ kỹ, như vậy cũng coi như là có để ý phải không?
Tôi cứ như vậy trong đầu hiện lên từng chuyện cũ một, từ dưới đáy lòng không nhịn được mà cao hứng hẳn lên. Trạng thái cảm xúc này kéo dài đến buổi chiều, khi giáo viên yêu cầu bốn người, hai người ở bàn trước hai người ở bàn sau, cùng nhau thảo luận về bài kiểm tra.
Xung quanh tôi là tiếng thảo luận ong ong vang lên không ngừng, thỉnh thoảng tôi gật đầu tỏ vẻ đồng ý một chút, kỳ thật tâm tư hoàn toàn không ở trên đề kiểm tra.
Đợi đến khi tôi phản ứng lại, ba người còn lại ở trong nhóm đều ngừng miệng, vẻ mặt buồn cười chăm chú mà nhìn tôi nghiên cứu. Lúc này tôi mới ý thức được khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-day-thi-o-long-su-kien/2717021/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.