Ở trước cửa nhà Lưu Dương lo lắng một hồi lâu, tôi rốt cục cũng giơ tay lên, dừng ở giữa khoảng không do dự một vài giây, vẫn là gõ xuống.
"Cốc, cốc, cốc!" Tiếng gõ cửa vang lên, tôi đột nhiên không thể kiềm chế được sự căng thẳng.
Vài giây sau, trong phòng truyền đến một hồi tiếng bước chân, theo sau đó là giọng nói của mẹ Lưu Dương: "Ai vậy a?"
"Dì, Lưu Dương có ở nhà không ạ?" Tôi ở bên ngoài cửa hỏi.
"À, Phái Phái a." Mẹ Lưu Dương mở cửa, cả người lộ ra bên ngoài: "Lưu Dương đến nhà nội rồi, nó không nói với con sao?"
"À... Không ạ!" Tôi gãi gãi đầu: "Vậy khi nào thì cậu ấy về ạ?"
"Cái này thì dì cũng không biết, nếu nó muốn về thì sẽ gọi điện cho chúng ta. Lần này vừa được nghỉ, nó liền nói muốn về nhà nội." Mẹ Lưu Dương cười nói: "Trước kia cũng chưa từng thấy nó sốt sắng như vậy."
"A... dạ!" Tôi nhoẻn miệng cười: "Con chờ cậu ấy về rồi lại qua, vậy con về đây ạ."
"Chừng nào Lưu Dương về dì sẽ bảo nó đến tìm con."
Tôi dạ một tiếng, cùng mẹ Lưu Dương nói lời tạm biệt. Nghe tiếng cửa đóng lại ở phía sau, đột nhiên trong lòng có một loại cảm giác hoảng hốt.
Trên đường trở về, tôi bắt đầu lo sợ mà suy đoán suy nghĩ của Lưu Dương, không nghi ngờ gì hiện tại chính là hắn đang trốn tránh tôi. Hắn không muốn gặp tôi sao? Hoặc là nói, hắn cảm thấy việc tôi thích Biên Nham là một chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-day-thi-o-long-su-kien/2717012/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.