Tống Hi chào hỏi xong thì rất thức thời rời đi, Nhiếp Dịch cũng không ngăn cản mà chỉ gật đầu.
Ánh mắt Trần Ngư mang theo ý cười nhìn cô đi ra ngoài, dựa vào bên cạnh bàn làm việc, dáng người yểu điệu bắt chuyện: “Cô bé xinh lắm, nhân viên chúng ta à?”
Nhiếp Dịch: “Cháu gái.”
“Minh Châu?” Trần Ngư biết anh có một cô cháu gái, tên là Nhiếp Minh Châu, nhưng chị ta chưa từng gặp bao giờ.
“Không phải, một cháu gái khác.” Nhiếp Dịch lại hỏi, “Tìm anh có chuyện gì?”
Thấy anh không có ý định nhiều lời, Trần Ngư cũng không hỏi thêm nữa, chợt nhớ ra, cười xán lạn đáp: “Không phải em rời công ty mình quá lâu rồi à, còn chưa từng đến tòa nhà Thiểm Động Video nữa, nên mới tìm anh dẫn đường, đi ăn cùng bữa cơm nhé?”
Nhiếp Dịch cong môi, chỉ nói: “Em tới trễ, có hẹn ăn với người khác rồi.”
Trần Ngư gật đầu, nhưng vẫn bám mãi không tha: “Thế buổi tối?”
“Có hẹn.” Nhiếp Dịch nói.
Trần Ngư ‘ôi chao’ một tiếng, ghẹo anh: “Sao em thấy anh cố ý trốn em vậy? Gần ba năm không gặp, chỉ ăn một bữa cơm cũng không vui sao?”
Nhiếp Dịch yên lặng, chau mày lại: “Thứ sáu tuần trước đi ăn cơm chung với Ngụy Thành, không có em?”
Ngụy Thành chính là vị sếp lớn siêu giàu sụ của Không Cốc, Chủ tịch Ngụy, tuần trước Trần Ngư về nước, anh ta đã cố lôi kéo anh và Trần Ngư cùng nhau đi ăn cơm.
Ba người đi chung với nhau, không thiếu một ai, Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-chu-co-hoi-lon/2445745/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.