Chiều thứ bảy, Tống Hi đứng bên ngoài một tiệm cà phê, hít một hơi thật sâu.
Tối hôm qua chấp nhận lời mời kết bạn của mẹ Nhiếp xong, mẹ Nhiếp liền gửi tin nhắn cho cô, bảo rằng muốn hẹn gặp riêng cô.
Lúc ấy Tống Hi rất sửng sốt, giao thiệp giữa cô và mẹ Nhiếp đâu đủ để có thể trò chuyện, ngoại trừ việc của cô và Nhiếp Dịch thì cô không nghĩ ra được chuyện khác nữa.
Trong lòng nghi hoặc, dựa vào sự hiểu biết của cô về Nhiếp Dịch, lén lút nói cho gia đình chuyện của hai người không phải là tác phong của anh, vậy ai là người đã nói cho mẹ Nhiếp biết? Không nhẽ bà tự đoán ra được?
Nghĩ đến đây, Tống Hi càng bất an hơn.
Đã thế mẹ Nhiếp còn nói ‘gặp riêng’, đó là ngầm nói trắng ra rồi.
Tối hôm qua Nhiếp Dịch hẹn ba giờ sẽ đưa cô đến bệnh viện, Tống Hi bèn hẹn mẹ Nhiếp sớm hơn một chút, rồi tự gọi xe đến quán cà phê.
Cô đã đoán được tám chín phần mười ý đồ của mẹ Nhiếp.
Nếu có thể chấp nhận được cô, thì sao còn hẹn gặp riêng cô để mà nói chuyện chứ.
Tống Hi cúi đầu cười mỉa, cô thật lòng hiểu cho mẹ Nhiếp, không chấp nhận được cô cũng là việc dễ hiểu.
Chỉ là, có thể cô sẽ khiến mẹ Nhiếp thất vọng mất rồi.
Vì cô không muốn làm Nhiếp Dịch lại thất vọng thêm nữa.
Anh đã vô số lần tôn trọng và bao dung cho cô, chính điều ấy đã khiến cô hiểu ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-chu-co-hoi-lon/2445679/chuong-54.html