Xem biểu hiện của em
Biên tập: Min
Vật tế thì có, nhưng chỉ nằm ở trong lòng, có vẻ không thành kính lắm.
Trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ chính, Tống Hi cắn môi không hé răng, ngay lúc Nhiếp Dịch hạ người chống lên trên cô, dịch lên từng chút một.
Lúc báo cáo, người ta hưng phấn nói muốn cô tham dự hoạt động, Nhiếp Dịch lại không thèm tiếp nhận ám hiệu của cô, quyết tâm gật đầu đồng ý, thậm chí còn thảo luận vài câu về dự án hoạt động với Phó Giám Đốc bộ phận Marketing nữa.
Nếu anh đã nhẫn tâm, thì đừng trách cô không khách sáo.
Từ lúc tan làm cô bé đã không thông máu, nhưng lại không chịu nói với ai kia, nghẹn một bụng, hai má phồng ra, thế nhưng vẫn đến phòng bếp nấu cơm cho anh. Lúc trò chuyện với cô, nhìn thì thấy cô trả lời lưu loát lắm, nhưng thật ra là đang tính kế cơ.
Nhiếp Dịch để hết vào trong mắt, nhưng lại không chủ động hỏi, lặng lẽ làm như không có chuyện gì.
Mãi đến lúc tắt đèn đi ngủ.
Căn phòng mờ tối, Nhiếp Dịch theo thường lệ đưa tay sang cho cô gối đầu, kéo cô vào lòng. Bình thường Tống Hi sẽ chui vào lòng anh chìm vào giấc ngủ, nhưng hôm nay lại nằm thẳng thớm, gối tay Nhiếp Dịch nằm ngay đơ.
Nhiếp Dịch thấy sao mà trông buồn cười quá, tính duỗi tay ra lật cô ôm về lòng, cô lại đột nhiên động động, đặt một tay lên bụng, tay kia cọ lên cơ bụng căng chặt của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoi-chu-co-hoi-lon/2445659/chuong-63.html