*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: SuraChan
***
[Rừng rậm bên ngoài thành Diệp Sắt, phía Đông Ngải Nhĩ Đế Quốc]
Gió rét xào xạc cuốn theo cái lạnh lùng đặc hữu của mùa đông, thấm vào từng tấc da thịt. Rừng rậm bị thiêu hủy chỉ còn lại một màu đen kịt, những đốm lửa tí tách lập loè vũ động trong gió. Chiều tà buông xuống xuống trên vùng đất hỗn tạp, mùi cỏ cháy gai mũi quẩn quanh sềnh sệch như thủy ngân.
Bạch Vũ Long Khi đứng ở trong gió, mái tóc bạch kim xộc xệch dính đầy bùn đất khiến cho người ta nhìn thấy không nhịn được mà đau lòng. Vốn là khôi giáp màu bạc trắng hoa lệ, hiện tại nếu nhìn từ sau lưng còn loáng thoáng nhận ra chút huy hoàng xưa cũ, tất cả những vị trí khác đều đã nát vụn, dính đầy vết máu đã chuyển màu. Bạch Vũ Long Khi nhìn tấm thuẫn cực lớn màu bạc cứng rắn như tường đồng vách sắt đã cứu mình, chậm chạp thở ra một hớp khói màu trắng. Đôi mắt băng lạnh vẫn tràn đầy cương nghị, ba vết chém sâu tới tận xương trên gương mặt tuấn mỹ từ từ khép lại, mùi máu tanh nồng như ẩn như hiện qua từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-tich/3054238/quyen-4-chuong-0-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.