*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Y khẽ mỉm cười, mi mắt giãn ra trông vô cùng anh tuấn. Lộ ra hàm răng thẳng tắp trắng tinh, y hạ giọng dịu dàng nói với Kỳ Linh: - Không đâu, yên tâm đi, ta không giết cậu mà sẽ bảo vệ cho cậu"
Đế quốc phương tây Á Tư Lam - bên ngoài trấn Phúc Trạch
Lúc Kỳ Linh mở mắt ra thì trời đã sáng rõ. Mây trắng như những sợi tơ nhung trắng noãn, từng cụm từng cụm dán chặt trên khắp nền trời xanh thẳm. Ánh mặt trời từ khe hở của những vòm cây xanh tốt lắt lay chiếu xuống, tạo thành từng vệt nắng đong đưa bên người. Gió mang theo hương thơm tươi mới của lá cây, phe phớt trong không khí như được vầng thái dương sưởi ấm thêm. Mùa đông giá rét như đã lùi thật sâu vào trong rừng, giờ phút này, thị trấn Phúc Trạch dường đang bước vào ngày xuân ấm áp sau đợt tuyết tan.
Mọi thứ đều thật tốt đẹp, và cuộc giết chóc như cơn ác mộng vào đêm qua hệt như chưa bao giờ xảy ra.
Kỳ Linh bị ánh sáng chói chang ập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-tich/3054100/quyen-1-chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.