Tiểu Đề tựa hồ mưu sinh ở hoàng thành Hách Đồ Nhĩ Đốn của Hung Nô, nàng ấy thường xuyên chạy tới bên đó làm việc, có khi về trong ngày, có khi lại đi mất vài ngày.
Mỗi lần nàng ấy trở về, đều cứng rắn cùng mình chen chúc trên một cái giường.
Kỳ thật đều là nữ hài tử, A Mộc vốn cũng không ngại, nhưng tư thế ngủ của Tiểu Đề thật sự rất kinh tâm động phách.
Thường xuyên mình nửa đêm tỉnh lại liền phát hiện nàng ấy giống một con bạch tuộc, ôm chặt mình đến suýt hít thở không thông.
Hơn nữa sau đó đến mùa hè, Tiểu Đề mặc lại càng ít, mỗi khi da thịt bóng loáng của nàng gần sát mình, A Mộc đều cảm thấy trái tim mình không hiểu sao bắt đầu đập nhanh hơn, làm cho nàng có phần không biết làm sao.
Ngày một ngày trôi qua, trong nháy mắt, lại hạ đi đông đến.
Đã nhiều ngày, A Mộc thường xuyên nằm mộng, ở trong mộng luôn có một nữ tử mặc bạch y nhẹ nhàng vỗ về mặt mình, khóc với mình, nói cho mình biết, nàng phải đi...
Mà mỗi lần A Mộc nghe xong đều không hiểu sao cảm thấy lòng đau xót, nhịn không được muốn ôm nữ tử ấy vào lòng, hy vọng nàng đừng đi.
"Rốt cục ngươi mơ thấy gì?" Sở Hạ Đề hồ nghi hỏi, A Mộc này, hai ngày qua mỗi lần hỏi nàng ta, nàng ta cũng không chịu nói, hôm nay nhất định phải tra ra được manh mối!
A Mộc sao có thể nói với Sở Hạ Đề, một nữ tử như nàng lại mơ thấy một nữ tử khác, lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-linh-mong-vu-khuc-1-hong-nhan-thien/284772/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.