Tú bà của Vọng Nguyệt Lâu trợn mắt há hốc mồm nhìn Mộ Dung Nhan, lắp bắp hỏi lại: "Điện hạ...ngài nói gì?"
"Hiện tại bổn vương sẽ chuộc thân cho Tiêu cô nương!" Mộ Dung Nhan nói.
Tú bà đương nhiên không cam lòng để cái cây rụng tiền như Tiêu Tử Yên dễ dàng đi, lập tức bày ra sắc mặt khó xử: "Điện hạ ngài biết đó, Tử Yên cô nương là chiêu bài nổi danh nhất của tiểu lâu, nếu ngài mang nàng đi rồi, việc làm ăn buôn bán của tiểu lâu sợ là sẽ bớt đi hơn phân nửa..."
"Ngươi đừng dông dài, ngươi muốn bao nhiêu ngân lượng mới thả nàng đi?" Mộ Dung Nhan không kiên nhẫn đánh gãy lời tú bà.
"Chuyện này..." Tú bà bắt đầu thầm gảy bàn tính trong lòng.
Lúc đó, Tiêu Tử Yên kéo ống tay áo Mộ Dung Nhan, nhẹ giọng nói: "Tử Yên đa tạ ý tốt của điện hạ, nhưng tử yên không thể làm cho điện hạ lại vì Tử Yên mà hao tài tốn của, để tự ta đến đi, điện hạ ngài chờ một chút."
Nói xong, Tiêu Tử Yên liền tiến lên, thản nhiên nói với tú bà: "Ngươi đi theo ta."
Tú bà kia không rõ cho nên đi theo Tiêu Tử Yên vào phòng của nàng, chỉ thấy nàng mở tủ quần áo của mình ra, hai tay với vào sờ soạng một lúc lâu, tựa hồ dùng sức gõ tấm ván gỗ, một nửa trước của chiếc tủ liền chậm rãi tách rời ra hai bên sườn, sau đó nửa phần tủ còn lại thế nhưng chứa đầy đủ các loại châu bảo ngọc khí, hoàng kim mã não!
Đây đều là thứ những năm gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-linh-mong-vu-khuc-1-hong-nhan-thien/284759/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.