Bất tri bất giác, lại qua hơn nửa tháng, tháng chạp tới rồi.
Sáng sớm hôm đó, thành nam của Yên kinh, giáo trường trung ương, năm nay cuộc thi tuyển của khoa thi võ sắp bắt đầu.
Yên Chiêu đế có xu hướng trọng võ khinh văn, lần này cũng tự mình tới giáo trường, muốn khâm điểm tam giáp kim khoa cuộc thi võ năm nay.
Hắn ngồi ở vị trí cao nhất trên giáo trường, chúng thành viên hoàng thất và văn võ bá quan ngồi bên dưới, bên ngoài giáo trường đứng đầy cấm vệ quân.
Bất quá, thất điện hạ và Trưởng Công chúa đồng thời cáo bệnh nhẹ, không đến.
Hai người bọn họ đương nhiên không muốn bị Cố Hàn nhận ra, huống hồ dùng ngón chân để nghĩ cũng biết, cuộc thi luận võ này đâu có ai có thể đánh thắng được Cố Hàn, cho nên cũng không cần thiết phải xem, đỡ đến lúc đó còn phải nhìn thấy cái mặt đắc chí làm người ta phiền lòng của hắn.
Khi Cố Hàn dáng vẻ thư sinh nghèo kiết hủ lậu xuất hiện ở trung ương giáo trường, không ít người đều hoài nghi hắn có phải đi nhầm địa phương không. Giám quan phải xác nhận lại danh sách mãi mới chịu để hắn vào tràng tham gia so đấu.
Đám đại hán thân thể vạm vỡ đầu bóng lưỡng ở đương trường nhìn thấy Cố Hàn thoạt trông yếu đuối tiến vào tràng, tất cả đều cười ha hả không ngừng.
Mà Cố Hàn lại vân đạm phong khinh buông một câu: "Ai nha, quên ăn sáng rồi, hiện tại trong bụng đói quá, không thì các người đều cùng nhau tiến lên đi, chúng ta chấm dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-linh-mong-vu-khuc-1-hong-nhan-thien/284746/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.