Mục Côn liều mạng đánh ngựa, trong lòng ôm chặt Sở Hạ Đề đang hôn mê bất tỉnh.
Những binh lính Hung Nô kia sau khi nghe Sở Hạ Đề nói xong câu nói mình cũng không hiểu, cả đám đều trợn to hai mắt, trên mặt lóe lên hào quang khó tin.
"Ta là công chúa Hung Nô, Chu Đại Hãn Hạ Đề!"
Thanh âm của nàng rõ ràng mà kiên quyết, được cuồng phong nâng đỡ truyền vào tai mỗi một vị binh lính Hung Nô.
Dung nhan của nàng cao quý mà xinh đẹp, bị ánh lửa chiếu vào trong mắt mỗi vị binh lính Hung Nô.
Đúng vậy, ngoại trừ vị công chúa độc nhất vô nhị của bọn họ, nữ tử Yên quốc làm sao có thể có phong thái tư dung như nàng.
Một mảnh đen kịt trong đội ngũ cấp tốc đưa tới bạo động, một tướng quân Hung Nô đẩy ra đám người, bước nhanh lên trước, nửa năm trước, hắn từng ở trên lôi đài hoàng thành Hách Đồ Nhĩ Đốn may mắn chiêm ngưỡng qua thiên nhan của công chúa, tuy rằng mình bất quá chỉ trong chốc lát liền bị Tô Luân vương tử ném ra ngoài sân, nhưng mỹ mạo của công chúa vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
Hắn cẩn thận chăm chú nhìn khuôn mặt Sở Hạ Đề hôn mê, trong lòng nhịn không được hoảng sợ nói, là nàng! Quả nhiên là công chúa điện hạ!
Mà Mục Côn lại trợn mắt trợn tròn, giương tay chắn trước người tướng quân, sợ hắn muốn thương tổn Sở Hạ Đề.
Tướng quân kia nhìn Mục Côn tùy thời muốn liều mạng với mình, lại nghĩ đến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-linh-mong-vu-khuc-1-hong-nhan-thien/1908461/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.