Trong Lăng Tiêu Cung, Phong Uyên và Kiến Ngô đã thảo luận xong chuyện phong ấn của Cửu U giới, hai người đang cùng nhau chơi một ván cờ. Bàn cờ mới lác đác vài quân, Phong Uyên mân mê quân đen trong tay, lại chậm chạp chưa hạ xuống. Trong điện, hương khói chậm rãi lan tỏa từ lư hương màu ngọc bích, rèm mỏng vàng nhạt phiêu phiêu trên dòng nước ấm.
Thấy hắn mất tập trung, Kiếm Ngô cảm thấy kỳ quái, liền hỏi: “Sao vậy?”
Phong Uyên đem quân cờ trong tay ném trở về trong bát đựng, đứng lên, thần sắc bình tĩnh, nói: "Không có việc gì, chỉ là lại có một tiểu tặc tiến vào Tử Vi Cung, ta trở về xem một chút."
Sau khi Phong Uyên rời đi, Kiếm Ngô một mình kết thúc ván cờ, hoa mộc lan trước sân mấy ngày này đã bung nở rực rỡ, bóng hoa đung đưa trên tường cung điện, hắn nhìn một lúc lâu, bỗng nhiên cảm thấy ngày tháng trên thiên đình dường như càng ngày càng tẻ nhạt.
- -----------------------------
Trong Trường Thu cung, Tinh Như đứng trước Thiên Mệnh Văn Thư, nói là Thiên Mệnh Văn Thư, nhưng thật ra là một tấm gương đồng cực lớn. Bởi vì còn chưa có kinh nghiệm, lần đầu tiên vào Trường Thu Cung, y ngơ ngác ở kệ sách nửa ngày cũng không tìm thấy Thiên mệnh Văn Thư, cuối cùng còn bị Phong Uyên Thượng Thần phạt hong khô sách, mất thêm nửa ngày.
Sau khi được Tư Tuyền Thượng Thần chỉ dẫn, y mới biết rằng tấm gương đồng khổng lồ đập vào mắt y khi lần đầu tiên bước vào Trường Thu Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714826/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.