Đó là lần đầu tiên Tinh Như nhìn thấy bóng dáng của Cơ Hoài Chu trên người Phong Uyên, lúc đó bao nhiêu tội lỗi y đều đổ lên hai vò rượu trong bụng.
‐-------------‐---------------------------
Tinh Như trở lại Thiên Đào Viên, ở phía tây bắc của khu vườn có một ngôi nhà nhỏ dành cho y, nhưng y không đi vào, chỉ tìm đại một gốc cây rồi nằm xuống, cánh hoa rơi đầy đất, y đang định nhắm mắt lại, bỗng nhiên từ trên đỉnh đầu rơi xuống một chiếc lông vũ màu đỏ, y cầm lên, sửng sốt một hồi, trơ mắt nhìn nó tan biến thành một đoàn bạch quang.
Y đưa tay sờ sờ đỉnh đầu, lông vũ của y vốn không còn nhiều lắm, khi trở về từ Vô Tình Hải chỉ còn lại ba cái, có lẽ hôm nay ngâm nước ở hồ Thái Huyền lâu quá, lại rơi rụng thêm một cái rồi.
Nói đến đây, Tinh Như liền nhớ tới khung cảnh thiên ma hỗn loạn ngày đó tại Vô Tình Hải.
Đấy là năm cuối cùng y ở đó, một trận mưa lớn kéo dài hơn nửa tháng, phảng phất như thiên hà đột nhiên mở ra, sóng lớn ngập trời, đánh lên cát đỏ như máu.
Phần lớn rừng trúc ở phía bắc đã bị thiên hỏa thiêu rụi, nước dâng cao đến nửa người, bọt trắng và tro tàn nổi lên mặt nước, mưa rơi tí tách trên những tảng đá nâu, mấy con quái ngư màu sắc kỳ lạ bơi qua bơi lại trong nước.
Mặt trời đã mấy ngày không ló dạng, bầu trời u ám, sương mù mờ mịt bao phủ, không thể phân biệt được thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714817/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.