Trên đường trở về, Nguyệt Lâm an ủi Tinh Như: "Cái kia...pháp thuật của ta hôm nay có lẽ bị lỗi nữa rồi, quay về ta nhất định sẽ cải tiến, sau này chúng ta thử lại lần nữa.”
Tuy nàng nói vậy, trong lòng hai người đều hiểu rõ, thần chú của nàng thành công rồi, phi thường thành công.
Tinh Như quay lại, mỉm cười trấn an nàng: "Ta không sao, duyên phận rất nông cạn, nếu hôm nay không đứt, tương lai cũng sẽ kết thúc thôi.”
Tuy nói thì nói vậy, nhưng duyên phận tương lai tự kết thúc so với hôm nay chính tay Phong Uyên cắt đứt, chung quy vẫn có điểm khác nhau.
Nguyệt Lâm mở miệng lại không biết nên nói gì. Nàng vốn nghĩ rằng sợi tơ hồng của Tinh Như mỏng manh như vậy, hôm nay liền có thể giúp y và người kia sâu thêm vài phần nhân duyên, ngàn vạn lần không nghĩ tới Phong Uyên lại dứt khoát đem sợi tơ hồng cắt mất.
Trở lại Thiên Đào Viên, sắc trời đã tối đi rất nhiều, ánh chiều tà nặng nề đáp xuống, hoa đào điêu tàn, sôi nổi rơi như mưa, Tinh Như mím môi, đem bánh phù dung chưa ăn hết trả cho Tống Chu, nói: “Ta có hơi mệt, muốn ngủ một lát.”
Tống Chu vỗ vỗ vai Tinh Như, không biết nên an ủi y thế nào. Mấy ngày trước Tinh Như còn nói với hắn là y không ái mộ Phong Uyên, hiện tại nhìn y như vậy, Tống Chu cảm thấy có lẽ y đang nói dối.
Sau khi Tống Chu và những người khác rời đi, Tinh Như trở về ngôi nhà nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714781/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.