Đến giờ, chuyện ở Hồng Lâu Viện đã kết thúc.
Tinh Như vẫn luôn sống trong tẩm điện của Cơ Hoài Chu, mặc dù y đã hóa thành người cũng không có dọn đi, dù sao giường của Cơ Hoài Chu cũng đủ lớn để hai người ngủ thoải mái. Nhưng kể từ ngày đó ở Hồng Lâu chiếm được tiện nghi trên tay Cơ Hoài Chu, mỗi khi đi ngủ, y đều dùng sức cọ cọ lên người Cơ Hoài Chu, cầu xin hắn giúp đỡ. Mặc dù Cơ Hoài Chu không có ý nghĩ xấu xa gì cũng bị Tinh Như cọ ra ba phần lửa.
Cơ Hoài Chu không chịu giúp, Tinh Như chỉ có thể tự mình chống đỡ, tuy rằng tư vị không bằng Cơ Hoài Chu ngày đó giúp y, nhưng miễn cưỡng cũng có thể chấp nhận được.
Cơ Hoài Chu bắt gặp y như vậy một lần, Tinh Như quay lưng về phía hắn, gọi điện hạ ngọt lịm như đang ngậm nước đường. Đêm đó, thiếu niên liền xuất hiện trong mộng Cơ Hoài Chu, giống như ban ngày, lớn tiếng gọi một tiếng lại một tiếng, làm lòng người rung động. Sau khi tỉnh lại, Cơ Hoài Chu nhìn chằm chằm quần mình sửng sốt hồi lâu.
Tinh Như cũng tỉnh dậy, mơ mơ màng màng mở mắt ra, dùng sức hít hít cái mũi, nhíu mày hỏi: "Mùi gì vậy? Kỳ quái quá."
Cơ Hoài Chu: "..."
Cái mũi y cũng thật tốt a.
Hắn thật vất vả mới lừa gạt được Tinh Như, nhìn chiếc quần đã thay, khẽ thở dài một hơi.
Tinh Như lớn như vậy rồi, chung quy không thể cùng hắn ngủ chung nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714773/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.