Ngân quang lóe lên, Côn Ngô kiếm xuất hiện trên tay, Phong Uyên quay lại nhìn ma quân, nói: "Ở đây đợi ta, rất nhanh sẽ trở lại."
Nói rồi biến mất trước mặt y.
Ma quân sửng sốt hồi lâu, dường như y cũng từng nói với người nào đó những lời như vậy, chờ ta, rất nhanh liền trở lại.
Nhưng y không nhớ ra được người ấy là ai.
Trời đất cực độ u ám, biển lửa hừng hực dưới tầng mây đen như mực, tinh hỏa như mưa, rơi vào hồ Tình Tuyết, tạo thành từng vòng gợn sóng, mặt đất nứt ra, để lại từng hố sâu hoắm, tối tăm, đám yêu ma miệng kêu to, chạy trốn tán loạn.
Hương thơm ngào ngạt chậm rãi theo gió tản ra, Phong Uyên quay đầu, quả nhiên nhìn thấy ma quân phi thân bay đến, có chút bất lực hỏi: "Sao ngươi lại lên đây?"
Ma quân hếch cằm, bá đạo nói: "Đây là địa bàn của bổn quân, bổn quân tới xem thì có gì lạ?"
Phong Uyên cười nói: "Không có gì, chỉ là phong ấn Thiên Ma suy yếu, tu bổ một chút là ổn."
Hắn nói ra những lời này thật nhẹ nhàng, giống như đang thảo luận sau này sẽ khắc loại hoa gì trên trường cung, hoặc là nên tưới chút nước cho nho, ma quân nghi hoặc nhìn hắn một cái.
"Này là phong ấn Thiên Ma, vốn dĩ do ta tu bổ, ngươi không có kinh nghiệm, muốn làm sẽ rất phiền toái."
Thấy ma quân vẫn bán tính bán nghi nhìn mình, Phong Uyên tiếp tục: “Nếu ngươi muốn giúp đỡ,” hắn dừng lại một chút rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714687/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.