Ma quân đến nhân gian, mặc dù là những ngày đông lạnh giá, nhưng vì giao thừa đang tới gần, đường phố kinh thành vẫn vô cùng náo nhiệt, tấp nập người qua lại, xe ngựa nối đuôi nhau không dứt.
Y nhìn xung quanh, có chút mờ mịt, nghe bốn phía không ngừng truyền đến âm thanh ầm ĩ, trong lúc nhất thời không biết mình nên đi đâu.
Sắc trời ngày càng tối, có bông tuyết li ti rơi xuống, ánh trăng cùng đèn dầu đem hết thảy bông tuyết chiếu thành vô vàn đom đóm nhảy múa, ma quân một mình chậm rãi đi từ đầu này sang đầu kia một con hẻm nhỏ. Tường thành cao đem ánh trăng ngăn cách bên ngoài, ánh trăng hòa tan thành nước, loang lổ trên từng phiến đá lạnh.
Thân ảnh của y rốt cuộc biến mất trong bóng đêm.
Phía sau dường như có người kêu một tiếng Tinh Như, ma quân theo bản năng quay đầu lại, gió đêm lướt qua đỉnh đầu, lá vàng từ cành cây nhẹ rơi ruống.
Ma quân hơi thất thần, dựa vào tường thành sau lưng, nhìn một đôi tình nhân nắm tay nhau đi qua hẻm nhỏ, cảnh tượng này có chút quen thuộc, có lẽ trong ký ức đã quên của y cũng từng có một cảnh như vậy.
Lúc đó, cũng có một người bên cạnh dắt tay y bước đi.
Ma quân ngẩng đầu nhìn trời đêm, vài bông tuyết rơi xuống, đáp trên hàng mi cong cong, không biết Phong Uyên lúc này ở trên thiên giới đang làm gì. Nghĩ tới đây, y khẽ mỉm cười, bầu trời lấp lánh tinh quang chậm rãi rơi vào mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714666/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.