Nhiều năm về sau, ánh trăng bàng bạc trải khắp Khánh Hoa cung, bóng cây đung đưa che phủ tường thành chu sắc, trường kỳ tung bay trong gió, tiếng trống canh lướt qua thật nhiều tường cung, quanh quẩn trong tẩm điện trống rỗng.
Sở Lệnh Diễn bừng tỉnh từ giấc mộng.
Nửa đêm, ánh nến lay động, trầm hương chậm rãi phiêu tán, Sở Lệnh Diễn đưa tay ấn ấn thái dương, hắn dường như đã mơ một giấc mộng, trong mộng thấy ai, làm gì hiện tại đã không nhớ rõ nữa.
Chỉ là sau khi tỉnh lại, bỗng nhiên nhớ tới người kia.
Đã thật lâu rồi, hắn không nhìn thấy y.
Sở Tang, Sở Tang...
Y là hài tử đầu tiên của hắn. Hắn sinh ra đạm mạc, lại mang hết tình cảm ít ỏi của mình đặt trên người y, có lẽ cũng bởi vậy nên sau khi biết y không phải huyết mạch của mình, hắn mới có một loại cảm giác bị phản bội.
Đêm đó, Sở Tang bé nhỏ đứng bên ngoài thư phòng, hắn vẫn luôn biết, nhưng đoạn tình cảm phụ tử không tính là lâu dài này cũng nên kết thúc rồi. Hắn không muốn tính mạng của đứa trẻ này, nhưng hắn cũng không thể cho y nhiều hơn.
Điều mà Sở Lệnh Diễn không ngờ được là, ở tiệc mừng thọ 60 của Tần Vương, Sở Tang sẽ thay hắn uống ly rượu độc. Sắc mặt y trắng bệch, ngã xuống trước mặt hắn, đôi môi xanh tím run rẩy, mơ hồ gọi một tiếng cha.
Hắn sững sờ, lồng ngực như bị một cây búa lớn hung hăng gõ một cái.
Sở Tang đã cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuoc-dang-tien/2714620/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.