Cha của Bạch Kiến Sinh vốn là cựu bí thư chi bộ của thôn này. Mấy năm gần đây, quyền lực trong tay cán bộ thôn cũng danh xứng với thực, hễ nhà ai xảy ra tranh chấp nhỏ đều mời cán bộ thôn đến làm trọng tài hòa giải.
Bạch Kiến Sinh theo gót cha lâu ngày nên cũng dính ké chút quyền uy với thôn dân, không cần biết chuyện nhà bên trái hay nhà bên phải, chỉ cần có chuyện là ít nhiều hắn cũng phải góp miệng vào nói vài câu. Lâu dần thành thói quen, người trong thôn cứ có chuyện là mời hắn đến.
Chiều nay cha Cố và mẹ Cố mời hắn đến nhà khóc lóc kể lể một trận. Đầu tiên là thút thít hờn trách thằng con trai không ở bên cạnh nuôi cha mẹ, tiếp theo là bài ca: nhà tui nghèo lắm hổng có tiền cũng hổng có gì ăn hết trơn hết trọi, khổ cực bao nhiêu mới có chút hy vọng trông cậy vào phí chuyển đổi công tác mà sống, thế mà cái thằng ngu Cố Lê lại dốc hết tiền cho người ngoài, kể lể blabloble các thứ…
Bạch Kiến Sinh vừa nghe bọn họ kể lể xong, sau đó gặp Cố Mạnh đứng ở đằng kia nói mát, hắn vội hỏi hai câu, rồi rảo bước nhanh chóng chạy đến đây.
Bạch Kiến Sinh hắng giọng nói: “Đồng chí Cố Lê, người ta thường nói, gia đình hòa thuận thì mọi việc mới suôn sẻ…”
Rốt cuộc ánh mắt người đàn ông cũng liếc nhìn hắn. Trong khoảnh khắc anh liếc mắt qua, trái tim Bạch Kiến Sinh đột nhiên đập hẫng một nhịp, nào giờ trong cái thôn này hắn chỉ thấy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-tung/969247/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.