Chương thứ tám
...
Cú điện thoại này gây ra tiếng động không nhỏ, Cố Lê cũng bị đánh thức. Sau khi anh tỉnh lại còn cảm thấy hơi khó tin, nhất là sau khi nhìn kim đồng hồ báo thức trên đầu giường thì vẻ mặt càng thêm khó coi. Cố Lê không phải kiểu người ngủ ngon, hay xảy ra tình huống tỉnh giấc lúc nửa đêm, cuối cùng bốn năm giờ sáng cũng không ngủ được. Đây là lần đầu có người nằm cạnh mà anh lại ngủ một mạch đến chín giờ.
Cháu trai đang ngồi xếp bằng bên cạnh anh, áo ngủ hơi co lại để lộ cẳng chân trắng mịn tinh tế, như bãi phù sa bên sông nhiễm tầng sương bụi ban mai. Bây giờ không biết đang nói chuyện với ai mà giọng cậu có hơi khác thường.
"Rút tiền đặt cọc được không? Đúng vậy, tôi muốn rút..."
Cậu hẹn giờ với nhân viên cửa hàng rồi cúp máy. Vừa nghiêng đầu qua đã đối diện với ánh mắt người đàn ông, sau đó lại sắm vai một bé cưng đáng yêu ngoan hiền.
Cố Lê nghe được mấy từ "VacheronConstantin", "Kế hoạch" qua cuộc nói chuyện điện thoại.
"Sao lại rút?"
Đỗ Vân Đình thì thầm nói: "Cháu không có tiền."
Người đàn ông cau mày thân mình nhích về phía đầu giường, bờ môi khẽ mím lại.
Đỗ Vân Đình cúi đầu, dáng vẻ như hơi sợ sệt mà nói: "Với lại... có lẽ cũng không cần nữa."
Cố Lê rút một điếu thuốc ra từ hộp thuốc lá trên đầu giường.
"Cháu thích đồng hồ à?"
Đỗ Vân Đình cười như mếu, trông cứ như là mạnh mẽ kéo khóe miệng ra vậy.
"Cũng không phải thế." Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-tung/969224/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.