Hiển nhiên Đỗ Vân Đình rất tự tin.
“Nói đến bé hoa trắng, ai cũng không ‘trắng’ bằng tôi được!”
Vương tổng chậm rãi nhìn lên đầu cậu.
Ừm, nếu nói cái ‘trắng’ này…
Đúng thật là không ai ‘trắng’ bằng cậu.
Đỗ Vân Đình vẫn đang tranh thủ, “Tôi cũng có thể thử nhân vật kia xem sao.”
Vương tổng: “…?”
Rốt cuộc người đại diện này bị sao vậy?
Hắn không thể không cường điệu, “Cậu là người đại diện.”
Đỗ Túng Túng đầy lòng nhiệt tình: “Tôi cũng có thể thử lĩnh vực khác*, tôi vẫn luôn ước mơ làm một nhân tài phát triển toàn diện mà.”
(*Nguyên văn là vượt giới, vượt trong vượt ra, giới là lĩnh vực, mảng)
Vương tổng: “…”
Thật sự hắn nói không lại, thế mà nghe ra mấy phần có lý từ những lời quấy rối của Đỗ Vân Đình, đành phải nghiêm mặt, “Công ty chúng ta không thiếu nghệ sĩ, mà thiếu người đại diện có tay nghề. Huống chi một người muốn làm việc gì đó thì phải hết sức tập trung vào nó! Cậu xem xem có bao người vượt giới mà làm nên chuyện?”
Đỗ Vân Đình chỉ biết thở dài, rất đau thương vì ôm chí lớn mà không được ai thưởng thức.
Vương tổng thuyết phục xong người đại diện, lại nhớ tới chuyện lãnh đạo đi kiểm tra, “Người đến là con của chủ tịch, chẳng mấy sẽ lên tiếp quản… Bây giờ cậu nhanh chóng thu hồi suy nghĩ của mình đi, trước đó đã đủ rắc rối rồi.”
Chuyện dùng ma túy là vụ lùm xùm nghiêm trọng, tuy đã giải thích nhưng rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-tung/3258842/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.