Đây là bức thư tình đầu tiên Đỗ Vân Đình nhận được từ tay Cố tiên sinh.
Thậm chí cậu không nỡ trả bài tập lại, gấp vài lần rồi cầm trong tay, ngập ngừng liếc người bên cạnh. Rốt cuộc cũng là bài tập, Đỗ Túng Túng hơi do dự.
Cố Lê nhìn thấu suy nghĩ này của cậu, đôi mày rậm khẽ cau lại.
“Giữ đi.”
Hắn dừng lại một chút, thấy dáng vẻ vui muốn xỉu của bạn trai nhỏ, vươn tay vỗ đầu cậu.
“Sau này còn tặng em cái hay hơn.”
Cuối cùng trang bài tập này bị Đỗ Vân Đình đắc ý xếp thành hình trái tim, nhét vào cặp sách. Đến giờ tan học, đại biểu tiếng anh bắt đầu lần lượt thu bài tập tiếng anh, lúc thu đến chỗ Cố Lê, Cố Lê lại không đưa bài tập cho cậu ta.
Đại biểu nhìn hắn với vẻ quái lạ, còn tưởng hắn say mê học tập nên không chú ý, gọi tiếp: “Cố thần? Cố thần?”
Cố Lê thản nhiên nói: “Mất rồi.”
Đại biểu môn ngạc nhiên liếc hắn, muốn nói gì đó nhưng rồi lại không nói, ôm chồng bài tập đi về phía văn phòng. Những lúc thế này, thân phận học sinh giỏi của Cố Lê có tác dụng đặc biệt rõ ràng, nếu là người khác chắc chắn sẽ bị mắng; nhưng người mất bài tập là Cố Lê, giáo viên tiếng anh không hề nói gì mà chỉ gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Chỉ có mình Đỗ Vân Đình biết, trên bài tập kia có thư tình của cậu.
Mặc dù chỉ vẻn vẹn một câu, nhưng cũng đủ khiến cậu nổ thành pháo hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-tung/3258830/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.