Ngày hôm sau mọi chuyện lại càng mất khống chế hơn.
Lúc Đỗ Vân Đình tỉnh dậy từ trên giường, nhận ra ánh mắt cậu nhóc lại sáng lên vài lần, cứ luôn nhìn chăm chú vào đầu cậu. Lúc này cậu không cần nhìn, trong lòng cũng biết tỏng.
“Tai anh cũng xuất hiện đúng không?”
Thương Lục khẽ nuốt nước miếng, vô thức nuốt xuống, gật đầu.
Nó chần chừ nhỏ giọng nói: “Anh…”
Chân Đỗ Vân Đình không ngừng bước, lập tức vào toilet soi gương. Khóe mắt cậu thoáng liếc thấy có thứ gì màu trắng tuyết nhoáng qua bên mặt mình, lúc đến trước gương mới thấy rốt cuộc nó mang hình thù gì. Hai lỗ tai thật dài rũ xuống, trắng mịn như nhung, bên trong có màu hồng phấn giống như mấy cái băng đô cài đầu mà bọn trẻ con hay mua ở quầy hàng.
Thương Lục đi theo phía sau cậu, vươn tay muốn giúp, vẻ hơi lo lắng.
“Anh, lỗ tai lại rũ xuống rồi.”
Thương Lục chỉ thấy tai thỏ dựng đứng lên, chưa bao giờ nhìn thấy trạng thái rũ xuống qua bên mặt thế này, vẻ mặt nhìn như sợ cậu bị bệnh, vội vàng đi theo cậu. Đỗ Vân Đình cũng không ngoảnh đầu lại, chỉ giải thích: “Có tai thỏ rũ xuống.”
Cậu dựng lỗ tai dài và cái đuôi tròn, đứng trước gương định làm ra vẻ hung hãn.
Vừa mới nhúc nhích cơ mặt, chính Đỗ Vân Đình cũng cảm thấy cực kỳ thê thảm.
… Mẹ nó chứ thế này chẳng lẽ không phải tỏ vẻ cute à?
Cậu nắm chặt cái đuôi tròn mềm nhũn thành một cục, định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-tung/3258810/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.