Đỗ Vân Đình cứ thể bỏ chạy khỏi nhà mình, không mang cả di động theo. Cậu lang thang vài vòng trên đường mới nhận ra xung quanh có vài nhân loại mới đang lảng vảng đi tới đi lui, kẻ nào cũng phì phèo điếu thuốc trông không dễ trêu vào.
Sự khác biệt giữa nhân loại cũ và nhân loại mới khá rõ ràng, bọn họ ai cũng cao lớn cường tráng, quanh người phả ra mùi máu tanh tưởi và lực uy hiếp vô hình. Nhân loại cũ như Đỗ Vân Đình, bình thường gặp bọn họ cũng phải tránh đi, hạn chế tối thiểu việc tiếp xúc.
Trong góc đường âm u tĩnh mịch. Nhân loại mới ở gần đó thình lình quăng áo khoác xuống đất, khom lưng là thay đổi diện mạo trong nháy mắt. Thân hình nguyên bản của bọn họ nhanh chóng co rút lại, tứ chi đứng vững trên mặt đất, đôi mắt sắc lạnh lóe lên trong bóng tối. Chúng sải từng bước rộng nhảy vọt qua người Đỗ Vân Đình như chớp nhoáng, trong đó có con hình dáng như báo hoa mai, lúc chạy ngang còn hích vào Đỗ Vân Đình rồi phát ra tiếng gầm gừ trầm đục.
Cùng lúc đó, một giọng nói khác vang lên trong đầu Đỗ Vân Đình: “Đừng cản đường, nhóc dễ thương.”
Đây là lần đầu tiên, Đỗ Vân Đình tận mắt chứng kiến quá trình biến thân của nhân loại mới. Cậu ngoảnh đầu nhìn lại phía sau, phát hiện những con mãnh thú này đang xòe ra bốn móng vuốt, thoắt cái đã biến mất ở cuối tầm mắt cậu với tốc độ cực kỳ choáng váng.
Gió đêm rất lạnh, Đỗ Vân Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-tung/3258804/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.