Chương trước
Chương sau
Editor: Las the leaf // FB: Kiên Quả Mama
7h30, cano chạy về phía đất liền, giống như lời Tống Du Liệt nói, Qua Việt Tú phải ăn mặc thật xinh đẹp rời khỏi Hawaii
Tay cô nắm chặt túi, mắt mở to, rất nhanh đã thấy rõ màu sắc quần áo của những người trên bờ rồi.
Cô lên bến tàu, cô phải không quay đầu mà rời khỏi nơi này
Một bước, hai bước
Đến bước thứ ba thì cô không bước nổi nữa, cô quay đầu.
Cô chẳng nhìn thấy gì, đằng sau cũng chẳng có gì, lúc trước, cô còn cho rằng Tống Du Liệt đang lừa cô, cô còn cho rằng, cô quay đầu lại là sẽ thấy anh xuất hiện sau lưng.
Đứa trẻ đến từ đảo Greenland làm chuyện gì cũng quyết tuyệt hơn cô
Như thế này lại vừa hay, như thế cũng tốt
Lẩm ba lẩm bẩm, Qua Việt Tú đi vào nhà vệ sinh lưu động của bến tàu
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf, FB: Kiên Quả Mama. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Đóng cửa lại, bả vai cô run lên, cứ run mãi, cũng không biết qua bao lâu, bên kia chiếc tường nhựa vang lên giọng nói dịu dàng của nữ giới
Giọng nói đó hỏi cô có cần giúp đỡ gì không
"Cô khóc bi thương như vậy, có phải gặp chuyện gì không thể giải quyết không?"
Cô dùng tay lau nước mắt.
Nhìn thấy bàn tay đầy nước mắt, cô nói "Anh ấy nói bầu trời sao ở đây đẹp lắm, anh nói dùng một cái gáo là có thể múc được mấy ngôi sao mang về nhà, nhưng anh ấy không gọi tôi, bởi vì không gọi tôi nên tôi không nhìn thấy gì cả".
Cách vách truyền đến tiếng cười nhẹ
Cô hỏi "Chị ơi, chị có hiểu không?"
"Tôi hiểu rồi"
"Không!" cô gào khóc "chị không hiểu, một mình anh ấy ngắm sao, tôi để anh ấy một mình ngắm sao, tôi không thể cùng anh ấy ngắm sao, vừa nghĩ đến một mình anh ấy cô đơn ngắm sao"
Tay cô hung hăng đấm vào chỗ trái tim, Qua Việt Tú, người phụ nữ không tim không phổi này, ngủ như heo ấy: "Chị ơi, bây giờ chỗ này của tôi đau lắm"
Một lát sau
"Vậy tối nay cùng nhau ngắm sao đi". Người phụ nữ cách vách nói
Không, không thể nữa rồi
"Còn nữa...." trong lòng tủi thân kinh khủng "Anh ấy để tôi một mình về Los Angeles, anh ấy nói đã đến lúc chia tay rồi".
Cẩn thận nghĩ thì thật ra, lời của Tống Du Liệt rất đúng
Vốn dĩ là như vậy, vốn dĩ chính là đã đến lúc chia tay rồi
Cô lẩm bẩm, anh ấy nói không sai, nhưng trong lòng tôi không nhịn được mà trách anh ấy, anh ấy nói đúng, người hư hỏng luôn là tôi....là tôi.
Cách vách bên kia đột nhiên yên lặng
Cô nghiêng tai lắng nghe, không có tiếng gì hết, cô gái kia đi rồi à? Cô ấy có cảm thấy lời cô nói trước sau mâu thuẫn không? Không chỉ trước sau mâu thuẫn mà còn tự làm tự chịu, nên không quan tâm đến cô nữa?
Lúc này, Qua Việt Tú mới nhớ ra cô còn phải bắt một chuyến bay nữa.
Cô lau sạch nước mắt
Mở cửa nhà vệ sinh ra.
Khi mở cánh cửa nhà vệ sinh ra, Qua Việt Tú thề, cô cho rằng mình đang ở một không gian khác, biển vẫn như cũ, bầu trời vẫn như trước, con người vẫn vậy, nhưng không gian đã thay đổi rồi, nó đã biến thành một không gian không có trật tự
Trước nhà vệ sinh lưu động là một con đường, trên đường có thể nhìn thấy rất nhiều xe. Ở đây có 4 chiếc, bên kia có 6 chiếc, toàn bộ cửa xe đều mở tung, nhưng trong xe không có người, vậy người đi đâu rồi?
Người đang chạy trên vỉa hè, lại còn đi ngược chiều, không thèm để tâm đến đèn giao thông, thậm chí trên đường còn có xe đẩy của siêu thị, đếm không xuể số người đang chạy ra từ cửa siêu thị. Trong đó còn có người mặc đồ đồng phục của siêu thị, bọn họ đang chạy trên đường, có hai người còn va vào nhau, nhưng không thèm cãi nhau mà chỉ tiếp tục chạy.
Nhiều xe bỏ chạy gây ra tình trạng tắc đường, họ liền bỏ xe lại vào tháo chạy. Những người bỏ xe lại để chạy hòa với những người chạy ra từ các trung tâm thương mại, tất cả đều đang chạy thục mạng
Trong số những người chạy trối chết đó có rất nhiều người vừa chạy vừa nói chuyện điện thoại
Chuyện gì thế này? Chiến tranh thế giới à? Hay là tận thế? Đúng rồi, cảnh sát đâu? Cảnh sát đi đâu rồi?
Tất cả mọi người đều đang chạy, chỉ có mỗi cô là đứng ngẩn ở đấy
Sau đó có một người chạy ngang qua cô, nói với cô một câu "Chạy ngay đi!"
Trong vô thức, chân cô cũng chạy theo, được mấy bước, một chiếc xe phía đối diện chạy tới. Đây là một chiếc xe máy chạy ngược chiều, vì để tránh va vào người khác mà nó bị ngã xuống đất, trong nháy mắt máu chảy đầy đầu, người lái xe cũng không quan tâm, hắn đứng dậy, khập khiễng chạy theo đám đông.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf, FB: Kiên Quả Mama. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Qua Việt Tú dừng bước, giữ người bên cạnh lại và hỏi: "Có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Tên lửa điều khiển(*)!" người đó hét lớn
(*) Tên lửa điều khiển (guided missile): là một loại vũ khí phát nổ có hướng đi được điều khiển bằng công nghệ cao.
"Cái gì?" cô đứng nguyên tại chỗ
Người đó cũng không quan tâm cô nữa, một người khác chạy ngang qua cô, hét lớn với cô "Nhanh xem điện thoại đi".
Qua Việt Tú hoảng loạn lấy điện thoại ra
Ánh sáng mặt trời quá chói, cô chỉ thấy điện thoại hiển thị tin nhắn khẩn cấp của cục du lịch Hawaii và đơn vị tác chiến khẩn cấp Hawaii. Cô đến chỗ bóng râm, tin nhắn được gửi đến cô lúc 8:07
Đọc được nội dung tin nhắn, đầu óc Qua Việt Tú nổ oành một cái
Nội dung hai tin nhắn đều giống nhau
Tin nhắn viết: Có tên lửa điều khiển tập kích, xin hãy nhanh chóng lánh tạm ở chỗ tị nạn, đây không phải là một lần diễn tập
Qua Việt Tú nhớ ra, người hướng dẫn viên có tên tiếng trung là Vương Mãnh hôm qua có nói, tên lửa mất khoản 20 phút mới đến được Hawaii
Bây giờ là 8h10 rồi
Qua Việt Tú cũng biến thành người chạy thục mạng trên đường, nhưng người ta thì đi lên, còn cô thì chạy xuống, Tống Du Liệt vẫn đang ở ngoài biển, cô phải thông báo cho Tống Du Liệt, cô vừa chạy vừa gọi điện cho Tống Du Liệt
Điện thoại không có ai bắt máy! Con mẹ nó không ai bắt máy
Cô tiếp tục chạy về hướng bến tàu.
Trong lúc chạy, câu mà Qua Việt Tú nghe được nhiều nhất là "I love you"
"Mary, I love you". "Jenny, I love you." "Ainelli, I love you." Mẹ ơi, con yêu mẹ"; "Bố bọn trẻ à, em yêu anh". Tuyệt vọng, may mắn, buồn bã.
Nước mắt tràn ra khỏi hốc mắt của cô.
Không được, cô vẫn còn chưa ngắm sao cùng Tống Du Liệt
Cô muốn gặp anh, cô phải đi gặp anh.
Trong lúc vội vàng, Qua Việt Tú đụng phải một người, là thuyền trưởng đưa cô lên bờ, cô lấy đống tiền mặt mà Tống Du Liệt đưa cho cô ra, cùng với một xấp thẻ, đưa cho thuyền trưởng: "Đưa tôi đi gặp anh ấy"
Thuyền trưởng không đưa Qua Việt Tú đi gặp Tống Du Liệt, ông ta đưa cho cô chìa khóa ca nô, vợ ông ta bây giờ đang trên đường đưa con đi học, ông ta phải đi tìm bọn họ, bất kể thế nào ông ta cũng muốn ở cùng với họ
May mắn là Qua Việt Tú đã từng học lái cano
Cano như mũi tên phóng ra biển
Đôi mắt cô tập trung nhìn về phía biển, trong lòng không ngừng lặp lại, cầu xin ngài, cầu xin ngài, trên biển vẫn trống trơn, nước biển bắn tung tóe lên mặt Qua Việt Tú. không có, trên biển chẳng có gì cả, trong đầu nhớ tới 1177 thủy thủ ngủ yên dưới đáy Arizona, nhớ tới Yabu không lấy được xe đạp địa hình, nhớ tới bà lão ở trước cửa siêu thị liên tục bảo bọn họ rời đi.
Trong nháy mắt, nước mắt cô rơi như mưa.
Cô lắc đầu, không được, đừng mà
Quả mâm xôi ngọt ngào của cô một mình trải qua năm mới, một mình ngắm sao, nếu nói đây là chặng đường cuối cùng của cuộc đời anh, vậy thì cô phải ở bên cạnh anh.
Trong lúc nước mắt đầm đìa, mặt biển bao la xuất hiện một chấm đen.
Chấm đen dần dần đến gần
Không sai, chính là thuyền của Tống Du Liệt.
Cơ thể cô đã đến cực hạn rồi.
Cô dùng cơ thể mở cửa ra
"Rầm" một tiếng, cửa mở ra, theo cánh cửa mở ra, cơ thể Qua Việt Tú mềm nhũn dán lên cửa
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf, FB: Kiên Quả Mama. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Người mặc chiếc áo hoodie, đeo tai nghe ngồi dưới đất, dường như đã trải qua mấy đời rồi
Muốn cười? Muốn khóc?
Đoán xem bây giờ Tống Du Liệt đang làm gì?
Tống Du Liệt bây giờ đang chơi game
Thế giới bên ngoài sắp sập rồi, còn anh ở nơi này chơi game
Chính là chiếc tai nghe đáng chết đó khiến anh không nghe thấy chuông điện thoại
Cô lảo đảo đến trước mặt anh, kéo chiếc tai nghe ra, lại muốn kéo anh biến khỏi nơi này
Sao có thể?
Về chuyện tại sao cô lại xuất hiện, Tống Du Liệt hình như không hứng thú, anh càng hứng thú với game hơn. Anh nhíu mày nhìn cô, trong phòng khói thuốc lượn lờ, thuốc có, rượu cũng có, 5 món đồ ăn mà bình thường anh hay gọi là rác rưởi cũng có
"Nhanh đi cùng em!". Cô hét về phía anh.
Anh không phản ứng gì
Tên này, rõ ràng là không biết tính nghiêm trọng của chuyện này
Qua Việt Tú đưa hai tin nhắn về tên lửa điều khiển tập kích đến trước mặt Tống Du Liệt
Tống Du Liệt vẫn chẳng ừ hử gì
Điều này thật ngoài sức tưởng tượng, cô nhìn bên ngoài cửa sổ, trời xanh mây trắng, nhưng Tống Du Liệt lại không nhìn đám người đang chạy nhốn nháo ngoài kia
Qua Việt Tú bật TV lên, tìm kênh của đài Hawaii, đài truyền hình lúc này cũng lộn xộn, may mắn còn có một phát thanh viên của một đài nào đó đang đưa tin của những người chạy loạn ngoài đường
"Nhìn thấy chưa?! Nhanh đi thôi!"
Phản ứng của Tống Du Liệt là tắt TV đi
Cô ngây ngốc nhìn anh
Tống Du Liệt rót một ly nước, đưa đến trước mặt cô.
Cô lắc đầu
Bây giờ không phải là lúc uống nước
Cô muốn nói gì đó, nhưng lại không thốt ra được một câu nào, không nói nên lời nhưng nước mắt lại chảy ra
"Anh tốn 120 ngàn đô mua chiếc thuyền này, trên thuyền thứ gì cũng có, anh còn tháo luôn hệ thống chỉ đường, bây giờ thuyền không còn nhiên liệu nữa, anh không biết chiếc thuyền này sẽ đưa anh đi đâu"
Bây giờ chẳng làm được gì nữa rồi, đôi mắt cô mở to, dán chặt lên mặt anh, đó là người 4 tuổi đã đến trước mặt cô.
Cô hỏi: "Ý gì vậy? Tống Du Liệt, anh....anh nói những lời này em không hiểu"
"Không hiểu à?". Giọng anh cực kỳ dịu dàng
Cô gật đầu
Anh nhìn cô
Anh cười, nhẹ gõ một cái vào đỉnh đầu cô "Thật ngốc quá đi thôi"
Anh cười, lại thở dài một hơi
"Con nhỏ điên, em nên cảm thấy tự hào về sức hút của mình"
Cô không chớp mắt mà nhìn anh
"Vẫn không hiểu à?"
Cô gật đầu
"Đây là Tống Du Liệt đang dùng cách của hắn từ chối chấp nhận việc Qua Việt Tú trở thành vợ của người khác"
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf, FB: Kiên Quả Mama. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Hả?
Ánh mắt cô vẫn nhìn anh chằm chằm
Làm gì có chuyện như thế, làm sao lại tâm cơ thế?
Cô túm lấy anh, muốn lôi anh ra khỏi đây
Nhưng anh vẫn không nhúc nhích, có lẽ là do cô không lôi nổi anh, hoặc có lẽ do cô căn bản không muốn lôi anh đi
Anh chạm nhẹ vào nước mắt ở khóe mắt cô, nói:
"Người phụ nữ Qua Việt Tú đó còn không đến 40 tiếng nữa sẽ trở về bên cạnh người đàn ông tên Cố Lan Sinh, anh không chấp nhận. Tấm thiệp cưới có tên Qua Việt Tú và Qua Việt Tú in trên đó, anh không chấp nhận"
"Một năm rưỡi qua đi, sẽ có đứa bé vừa giống Qua Việt Tú, vừa giống Cố Lan Sinh đến thế giới này, sẽ có người nói với nó, này, người kia là cậu của con, anh không chấp nhận"
Anh gọi cô "con nhỏ điên" sau đó ôm cô vào lòng
"Đây là cách cự tuyệt mà Tống Du Liệt có thể nghĩ ra".
Đây là cách cự tuyệt Qua Việt Tú trở thành vợ của người khác mà quả mâm xôi ngọt ngào của cô nghĩ ra, rất hư hỏng, rất tùy tiện, nếu cô không nhận được tin nhắn kia thì sao? Tên này chẳng lẽ muốn diễn phim sống còn trên hoang đảo hả?
Qua Việt Tú, em còn muốn bảo anh cùng em rời đi không? Anh hỏi cô
"Nếu em bảo anh đi cùng em anh có đi không?". Cô hỏi lại anh
"Không đi"
Vậy thì được, hơn nữa, bây giờ muốn quay lại cũng không kịp, có lẽ cô và anh sẽ giống như 1177 thủy thủ đắm mình dưới biển sâu kia, chỗ của bọn họ cũng rất có thể trở thành mục tiêu tấn công đầu tiên của tên lửa điều khiển
"Qua Việt Tú, cách cự tuyệt này có hiệu quả không?" anh hỏi cô
"Cũng tạm"
Lúc này, cô đang phát huy tính tùy hứng của bệnh nhân tâm thần, có lẽ đây là đoạn đường cuối cùng trong cuộc đời của cô và anh rồi
"Vậy Qua Việt Tú 40 tiếng sau có trở về bên cạnh người đàn ông tên Cố Lan Sinh nữa không?"
"Không". Cô trả lời vô cùng khảng khái "Cũng sẽ không có tấm thiệp cưới nào có in tên Qua Việt Tú và Cố Lan Sinh, càng không có đứa bé nào gọi anh là cậu đâu"
"Chắc nhé?"
"Chắc chắn!"
Hai người dính sát vào nhau, cô nghe được từng tiếng thình thịch phát ra từ lồng ngực của anh
Anh ấy đang vui ư?
Có lẽ bầu trời Hawaii rất nhanh sẽ biến thành một cảnh giống như phim chiến tranh, cơn mưa tên lửa sẽ đổ xuống
Trước khi cơn mưa tên lửa đổ xuống, cô muốn uống một chút rượu với anh
"Tống Du Liệt, chúng ta uống rượu đi"
Tống Du Liệt kéo rèm cửa sổ xuống, chỉ để lại ngọn đèn
Mặt đối mặt, họ ngồi dưới đất
Trước mặt hai người là ly rượu, trong ly có rượu.
Trước khi uống rượu, anh đeo bông hoa Hawaii trắng cho cô
Đứa trẻ đến từ đảo Greenland đúng là rất biết cách khiến cô vui, cô cười ngọt ngào với anh.
Trước khi cơn mưa tên lửa rơi xuống
Cụng ly
Cụng ly, cô trịnh trọng tuyên bố: "Qua Việt Tú rất yêu cuộc sống này"
"Tống Du Liệt cũng rất yêu cuộc sống này"
Các vị thần tiên ơi, người đã nghe thấy chưa?
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf, FB: Kiên Quả Mama. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Trước cái chết cận kề, hai đứa trẻ này vẫn rất yêu cuộc sống này, hai đứa trẻ này không phải cố ý làm như thế, đây là một điều ngoài ý muốn, vì vậy xin đừng trừng phạt bọn họ, bởi vì.....kiếp sau, bọn họ muốn đường đường chính chính ở bên nhau.
Đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn thôi, các vị thần tiên ơi, các ngài cũng biết mà
Họ cụng ly, nhìn nhau cười
Cô uống một ngụm nhỏ
Anh nói với cô, Qua Việt Tú, anh muốn cầu hôn em
"Vậy cầu hôn đi". Cô đưa đẩy với anh
Hoa Hawaii ở bên tai bị anh lấy đi
Bông hoa Hawaii nhăn nhúm giống như dưa muối được đưa đến trước mặt cô "Qua Việt Tú, gả cho anh nhé"
Cô nhìn anh, không có nhẫn
"Không có nhẫn sao cầu hôn được?". Cô lườm anh một cái
Thế là anh lấy một cây bút
Một nhoáng sau, trên ngón vô danh đã có một chiếc nhẫn kim cương siêu to, theo những gì Tống Du Liệt nói, giá trị của viên kim cương đó có thể mua được cả tinh cầu này.
Vậy thì thật đáng tiếc, cô sắp đeo chiếc nhẫn kim cương có thể mua được cả tinh cầu trầm mình xuống đáy biển
Cô cũng vẽ một chiếc nhẫn trên ngón vô danh của anh
Nhẫn cô tặng anh càng xịn, đây là một chiếc nhẫn ma thuật
Tống Du Liệt bảo rằng anh phải thử ma thuật của chiếc nhẫn này một chút
Dùng chiếc nhẫn ma thuật hướng về phía cô, miệng lẩm nhẩm: nhẫn thần ơi, tôi muốn nhận được một cái hôn của người phụ nữ kia =)))) (xỉu với hai đứa luôn á)
Giống như anh đang triệu hồi linh hồn vậy
Cô đành dâng đôi môi của mình lên
Anh hôn cô đến khi môi cô sưng lên rồi mà cơn mưa tên lửa vẫn chưa đổ xuống
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf, FB: Kiên Quả Mama. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Chắc một giây sau là tới rồi, không phải 1s thì một phút sau
Trước khi cơn mưa tên lửa ập xuống, cô hỏi anh, nếu em không xuất hiện thì anh sẽ làm sao
"Nếu em không xuất hiện, vậy thì con thuyền thích trôi đến đâu thì trôi"
"Sau đó thì sao?"
"Tống Du Liệt sẽ sống một cuộc sống mà hắn hằng mong ước trên tàu, hút thuốc uống rượu ngủ nướng chơi game, hứng lên thì sẽ cho cá dưới biển nếm chút nước tiểu":)
Cô cười ngất trong lòng anh
"Sau đó nữa thì sao?"
"Sau đó nữa, thuyền có thể sẽ trôi đến một hoang đảo nào đó, trên hoang đảo có những người nguyên thủy sinh sống, một phút nóng đầu, anh sẽ kết hôn với một cô gái trên đảo, sinh một đống con".
"Anh dám!" cô đấm anh một cái
Sao mưa tên lửa còn chưa đổ xuống nữa?
Thế là bọn họ chơi trò nói xấu người nổi tiếng, từ Donald Trump đến Putin, tổng thống nước nào cũng nói, nói đến khô cả họng thế mà cơn mưa tên lửa vẫn chưa xuất hiện
"Tên lửa sao vẫn chưa xuất hiện vậy?". Cô hỏi anh
"Chắc sắp rồi". Anh trả lời
Lại qua một lúc nữa
"Tên lửa sao vẫn chưa xuất hiện vậy anh?". Cô giống đứa trẻ nôn nóng
"Anh cảm giác là sắp rồi"
"Sắp rồi à?"
"Ừm, dự cảm của anh bảo là sắp rồi".
"Anh chắc chắn chứ?"
"Anh......chắc chắn"
Sau này, toàn thế giới đều biết, 13/01/2017 từ 8:07 đến 8:30, 20 phút này xảy ra chuyện gì
Một nhân viên của đơn vị tác chiến khẩn cấp Hawaii đã gửi một tin nhắn nhầm vào lúc 8h07p sáng
Tin nhắn phát nhầm này đã khiến cho cả Hawaii rơi vào tình trạng hỗn loạn
Người chuyên chủ trì tiệc cưới Joe nói sau khi cảnh báo được ban bố, những con đường vốn dĩ cực kỳ yên tĩnh vào buổi sáng thứ bảy biến thành "Con đường ngập tràn tiếng la hét", du khách Mike nói sau khi tin nhắn cảnh báo được gửi, mọi người giống như đám bò bị lùa vào nơi lánh nạn vậy. Jessie, phục vụ của một cửa hàng nói, điện thoại của mọi người đều đồng loạt phát ra âm báo tin nhắn, trong nháy mắt có người chạy về phía cửa, có người ngã ra đất, có người nấp dưới bàn khóc lóc
Còn rất nhiều chuyện nữa, cứ kéo dài mãi như thế.
Có một vài người hôm đó nhận được lời tự thú, đứa con mạnh mẽ bày tỏ tình yêu của mình với bố mẹ qua điện thoại, người bố bình thường rất kiêu ngạo lại nói xin lỗi với đứa con của mình, hai người bạn hận thù nhau làm hòa qua điện thoại.
Ngày hôm đó.
8h30, mọi người đều lần lượt nhận được tin nhắn làm sáng tỏ sự việc và tin nhắn xin lỗi của đơn vị tác chiến khẩn cấp Hawaii
Ô thế hóa ra là nhầm lẫn à?
Nhưng có thật sự là nhầm lẫn không?
Theo điều tra của FCC sau này: Người phát tin nhắn cảnh báo tên lửa điều khiển hôm đó nói, anh ta cho rằng tên lửa sẽ tấn công Hawaii là thật, lúc đó Triều Tiên và Mỹ đang trong thế giằng co, lúc trước, Triều Tiên đã bắn ba tên lửa đường dài vào nơi cắm quân của quân đội Mỹ, mà lúc đó anh ta còn nghe rất rõ ràng những thuật ngữ quân sự từ trung tâm kiểm tra và đo lường, thế là 8h07 phút, anh ta đã nhấn nút tên lửa tập kích
Sau khi thông tin tên lửa tập kích được làm rõ, mọi người đều lên mạng chia sẻ khoảng thời gian từ 8h07 đến 8h30 đã làm những gì
Bạn trên mạng A:
Tui sống ở Hawaii, ở chung phòng với chị, chị tui gọi tui dậy, bả hỏi tui có muốn làm một ly(*) không, dù sao cũng đều sắp chết cả rồi, tui quất luôn
(*): từ gốc là 酒炮, mỗi một ly rượu này bằng 3 lít rượu đổ vào =)))
Bạn trên mạng B:
Tên lửa sắp đến rồi, sao tụi bây không đi tỏ tình với crush, tụi bây còn gì để mất nữa đâu
Bạn trên mạng C:
Cô ấy đã đồng ý với tôi rồi, tôi vui gần chết, khi biết tin tên lửa là giả, tui càng dui hơn, tui vẫn được sống tiếp, còn có người yêu bầu bạn nữa chứ, nhưng sau đó tui lại nhận được tin nhắn của cô ấy, cô ấy nói cô ấy không thật sự thích tui, cô ấy nghĩ lúc đó mọi người đều sắp chết cả, không bằng trước khi chết khiến tui dui một chút
Lúc đọc những bình luận trên, Qua Việt Tú và Tống Du Liệt đang ở sân bay Heathrow, cô phải bay đến Geneva, anh phải bay đến Johannesburg, ngón vô danh của cô vẫn đang đeo chiếc nhẫn kim cương có thể mua cả tinh cầu anh vẽ, mà trên ngón vô danh của anh vẫn đang đeo chiếc nhẫn ma thuật cô vẽ.
Sau hôm nay, nếu nhắc đến ngày 13/01/2017 này, một câu để tổng kết nó là: trước thời khắc đối mặt với cái chết, chúng tôi đã thề không bao giờ lìa xa
Một câu chuyện xưa cũ, chết còn không sợ, thì còn gì phải sợ.
Thực tế, lúc trốn trong nhà vệ sinh lưu động, cô đã muốn quay về bên cạnh anh
Tin nhắn cảnh báo tên lửa nhầm lẫn đó đã giúp cô tìm được đường quay về bên anh.
Những đoạn phim xưa cũ có lúc cũng là một chân lý sống: chết còn không sợ, thì còn gì phải sợ
Sân bay người tới người lui
Cô nhón chân lên, nói bên tai anh: Chờ em, tin tưởng em.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf, FB: Kiên Quả Mama. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
--------
Hy vọng mọi người vui với cú plot twist này ^^
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.