Editor: Las the leaf // FB: Kiên Quả Mama
P/s: Bài Mùa hạ rất hợp vibe Hawaii vô lo vô nghĩ của hai đứa, mọi người vừa nghe vừa đọc cho vui nhé:))))
- --------------
Tống Du Liệt rũ mi mắt.
"Chỉ vì có thể hôn em, giữ lấy đôi môi em. Đôi môi của cô ấy nhìn mới mềm mại làm sao, ai bảo đôi môi cô ấy lại mềm mại như thế chứ".
Lúc này, Qua Việt Tú rất hy vọng có một cỗ máy thời gian.
Cô và anh ngồi trên cỗ máy thời gian đó, quay về buổi sáng sớm ngày 7/12/1941.
Cô và anh sẽ cùng đằm mình dưới biển sâu.
Dưới trời xanh mây trắng, một chiếc bóng phủ lên khuôn mặt cô.
Cô chậm rãi buông rèm mi.....
Khi nó gần hạ xuống, cô dùng tay che lại.
Gió biển thổi qua, suy nghĩ dần trở nên rõ ràng.
"Tống....Du Liệt, không....không thể được, anh....anh cũng biết, tại....tại sao không được mà". Giọng cô đứt quãng chui ra từ kẽ tay.
Cô gấp gáp nhìn anh, chân đã chuẩn bị làm động tác bỏ chạy rồi.
"Không thể hôn à?". Giọng anh có vẻ khá bình tĩnh.
Cô nghiêm túc gật đầu.
"Không thể hôn". Anh ngừng một chút "Vậy nắm tay chắc là được chứ nhỉ?".
Không phải cả đoạn đường đều nắm tay cô à? Nhưng là do anh chủ động nắm tay cô, bây giờ anh hỏi đến, trong lòng cô có hơi buồn phiền, không hỏi mà trực tiếp nắm là được rồi, tại sao phải hỏi cô.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf, FB: Kiên Quả Mama. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
"Người nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801534/chuong-145-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.