*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Darlingggg
Beta: Las the leaf
Qua Việt Tú ảo não nhìn cuộc gọi nhỡ trên điện thoại, là cuộc gọi của ông ngoại.
Giáng sinh hằng năm cô luôn chúc ông Giáng sinh an lành trước đêm bình an, nhưng tối qua cô không thể chúc ông ngoại Giáng sinh an lành được. Điều này phải trách Tống Du Liệt, đêm qua cô biết điện thoại reo nhưng lúc đó Tống Du Liệt không cho cô không gian nào để suy nghĩ, chỉ biết có một thứ gì đó đang reo lên.
Cô nghĩ đến đêm qua, cốc lên trán mình một cái, thật là mất mặt.
Cái tên khiến cô mất mặt đã chuồn từ sáng sớm, hỏi anh đi đâu thì anh nói đến công ty, bảo hôm nay có rất nhiều việc ở công ty chờ anh xử lý.
Hôm nay không phải là lễ Giáng sinh sao?
Đúng mà, hôm nay là lễ Giáng sinh.
Hôm nay cô có rất nhiều chuyện phải làm
Chết tiệt, bị Tống Du Liệt "dày vò" như vậy đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính cảnh giác và sức chiến đấu của cô.
Tiếng gõ cửa vang lên, có người gọi cô đi ăn trưa.
"Biết rồi." Cô lười biếng trả lời.
Bây giờ bụng cô đã đói meo rồi.
Cô nhìn xung quanh mình, ừm, quả mâm xôi ngọt ngào của cô cũng được đấy chứ, trước khi đi đã dọn dẹp sạch sẽ phòng của cô, thùng rác trống không trong toilet khiến Qua Việt Tú không nhịn được mà đỏ bừng mặt.
Trước khi đến nhà ăn, Qua Việt Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801519/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.