Editor: Lastheleaf
Gara xe nối liền với sân nhỏ, còn sân nhỏ và nhà chính được nối liền bởi một cây cầu bằng kính có thiết kế phá cách. Ánh đèn màu sáng và ấm đan xen phản chiếu trên cây cầu, dưới bầu trời đêm thật đẹp làm sao.
Có một bóng người đứng giữa cây cầu, người ấy mặc một chiếc áo lông cổ lọ màu xám đậm.
Bất giác Qua Việt Tú bước chậm lại, kéo dài khoảng cách với Hạ Yên
Tiếng "mẹ" ấy thật ôn hòa
"Về rồi à?"
"Vâng thưa mẹ"
Vẫn là một dáng vẻ thiếu niên hiểu chuyện.
"Về khi nào thế?" nhưng rất biết cách giả vờ.
"Mới về không lâu ạ"
"Muốn cho mẹ một bất ngờ"
Kỹ năng giả vờ của mẹ quá đỉnh, con trai cũng không kém, tiếp theo có phải là đến lượt cô lên sàn không? Cử động các cơ mặt, vừa mới định mở miệng----
Túi xách trong tay cô bị lấy mất.
Trong nháy mắt, túi đã ở trong tay của Tống Du Liệt, tay kia thì vươn ra trước mặt cô, câu "Lại gặp nhau rồi" phơi phới như tắm mình trong gió xuân.
Người đàn ông này không thể cho cô cơ hội nào để diễn à? Hơn nữa, cái gì mà lại gặp nhau rồi chứ?
"Không lâu trước đây, bọn con gặp nhau ở buổi tiệc sinh nhật của ông ngoại". Mắt thì nhìn cô, nhưng lời nói thì nói cho mẹ mình nghe.
"Ông ngoại của con cũng nhắc với mẹ rồi". Giọng điệu, biểu cảm của Hạ Yên cũng đều đều như nhau
Cô bây giờ tiếp tục làm quần chúng
Tay trái Tống Du Liệt cầm túi xách của cô, tay phải lại khoác vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801516/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.