Editor: Las the leaf Tống Du Liệt nói, vẫn còn cần Qua Việt Tú Cố gắng nhịn xuống ý muốn hét chói tai Nhưng có một việc vẫn chưa giải quyết xong, sau khi rời khỏi trấn Mossan, còn có một chuyện vẫn luôn làm Qua Việt Tú canh cánh trong lòng, chuyện này khiến cho cô đêm nào cũng gặp ác mộng. Nguyên nhân dẫn đến ác mộng chính là Tống Du Liệt Ôm lấy cổ anh, dùng giọng điệu lấy lòng hỏi "Qua Việt Tú có còn được xem là một đội bóng dở tệ không?" "Mới giành được điểm mà đã muốn thoát khỏi danh hiệu đội bóng dở tệ rồi à?" trán anh chống với trán cô "Huh?....mới giành được điểm hả?" "Mới giành được điểm thôi" "Ý của anh là Qua Việt Tú vẫn là một đội bóng siêu dở tệ" "Có thể nói là như vậy" "Đều đã chủ động đưa đến cửa, vậy mà vẫn là đội bóng siêu dở tệ ư?". Âm lượng tăng lên "Có loại chủ động đưa đến cửa như thế này ư?" "Ý anh là gì?" "Mang giày của người đàn ông khác tự đưa đến cửa?". Anh nghiến răng nghiến lợi Cô không dám trả lời "Còn cái áo khoác kia là chuyện gì? Áo sơ mi bị rách một lỗ to là chuyện gì nữa?" Trong lòng Qua Việt Tú đợi Tống Du Liệt hỏi vấn đề này đã lâu rồi, lược bỏ phần của Cố Lan Sinh, Qua Việt Tú bắt đầu kể, kể cá heo ở vườn bách thú không nghe lời cô. Nói xong phần đó, trong lòng cảm thấy ủy khuất, nói cá heo bảo em không được đi tìm anh, em vẫn cứ đi tìm anh đấy Khẽ vuốt tóc trên trán cô, ôn nhu hỏi, cá heo không cho em đi tìm anh, em vẫn cứ đi tìm anh à? Gật đầu "Qua Việt Tú, em vừa mới ghi một quả ăn ba điểm" "Thế nên, đội bóng siêu dở tệ Qua Việt Tú lại giành được điểm nữa ư?". Cẩn thận hỏi "Ừm, lại giành được điểm rồi, đây là quả ăn ba điểm siêu xa, lại còn ghi bàn tuyệt đẹp" Mặt mày hớn hở, tính ra, giành được điểm rất dễ dàng Tiếp tục kể, nói đến lúc cô ngồi trên xe của tài xế xe tải, lời nói bị cắt ngang "Qua Việt Tú!". Đôi tay Tống Du Liệt nắm lấy bả vai cô, tựa như muốn nhắc nhở cô "Làm gì vậy?" "Em cứ như vậy mà tùy tiện lên xe của một người xa lạ? Qua Việt Tú, đây là Zimbabwe, nơi này...nơi này là Châu Phi, em cũng biết, trên châu lục này, mỗi ngày đều có vô số người mất tích mà không rõ nguyên nhân" "Anh ta không phải người lạ, em biết anh ta tên là Maca mà, là một tài xế xe tải, chị gái anh ta sống tại khu nhà giàu của Zimbabwe, anh rể là chủ của một xưởng thuốc lá đấy" "Địa chỉ nhà của anh ta, số điện thoại, tên của chị gái, nhà ở đâu, xưởng thuốc lá ở đâu, những cái đó em đều biết hết?" "Em...." cúi đầu xuống "Tóc xinh đẹp, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người ngon, liền cảm thấy những thứ đó có thể là lợi thế giúp em gặp dữ hóa lành, không không không, hoàn toàn tương phản, những điều kiện khiến em tự hào lúc nãy đều sẽ đẩy em vào chỗ nguy hiểm". Tống Du Liệt xem cô là cái gì, những gì anh nói cô đều hiểu, cô chỉ là..... "Em chỉ là quá nhớ anh, em chỉ là bởi vì quá muốn gặp anh" Môi mạnh mẽ đè lên môi cô, trong một lúc lại gắt gao cuốn lấy đầu lưỡi của cô, một lúc sau lại hôn khóe miệng cô, lúc sau lại ngậm lấy vành tai của cô, dùng hàm răng cọ chóp mũi của cô, hung hăng liếm mút cánh môi của cô, buông ra, lại cạy hàm răng cô ra, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, cô cũng gấp gáp đáp lại, tận lực dây dưa, cho đến khi....sắp không thở nổi Đầu dựa trên hõm vai anh thở dốc. Tiếp theo thì sao? Anh hỏi cô Tiếp theo đến anh rể của tài xế xe tải, lần này, tên của người ta là gì cô cũng không biết "Qua Việt Tú, em muốn anh nói thế nào với em nữa?". Giọng điệu anh nghiến răng nghiến lợi như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô. Biết rồi, biết rồi. Khi nói cô phải cuộn mình lại trong cái máy bay nhỏ kia, Tống Du Liệt lại thở dài lần nữa rồi hôn cô, lần này là hôn cực kỳ nhẹ nhàng, cực kỳ ôn nhu, vừa hôn vừa lẩm bẩm "Qua Việt Tú đúng là một cô gái nhỏ đáng thương" Thật không dễ dàng, đến Zimbabwe, tốt rồi, lại phải ngồi trên chuyến xe xóc nảy 60 dặm Anh, cuối cùng cũng đến chỗ anh ở. "Nếu không đụng phải trợ lý của anh, em còn dự định chạy ra trước đầu xe của anh đấy". Cô nói với anh. Sợ anh lại nói câu "Qua Việt Tú, em muốn anh nói thế nào với em nữa?" dùng tay che miệng anh lại, nói sau này em sẽ nhớ kỹ lời anh nói, đây là châu Phi. Sau đó lại thẳng thắn nói ra: Trang phục lộ eo là mặc cho Tống Du Liệt xem, môi đỏ đỏ cũng chỉ cho Tống Du Liệt xem, đánh phấn hồng hai má cũng là vì Tống Du Liệt "Qua Việt Tú" "Ừm" "Qua Việt Tú" "Ừm" "Em không phải đến gặp Tống Du Liệt, em đây là đang đòi mạng Tống Du Liệt". Giọng điệu nghiêm túc, "Nói, em làm thuê cho đối thủ một mất một còn nào của Tống Du Liệt?" Cô cười khanh khách Tay ôm lấy cổ anh, lắc lư vòng eo, làm nũng một cách vui vẻ "Vậy Qua Việt Tú có còn là đội bóng siêu dở tệ không?" "Vấn đề này...." Tống Du Liệt kéo dài âm thành "vấn đề này phải tốn chút thời gian nghĩ lại đã" Tên khốn Tống Du Liệt này, sao vẫn chưa chịu mở miệng? Nếu cô lại gặp ác mộng thì làm sao bây giờ? Nhón chân lên, hỏi bên tai anh, anh biết chúng ta làm gì trong giấc mơ của Qua Việt Tú không? Anh đang mặc kiểu áo khoác rộng thùng thình, muốn chứa thêm một người nữa cũng không thành vấn đề, uốn éo cơ thể, đầu chui từ cổ áo khoác chui lên Cô và anh ở trong cùng một chiếc áo khoác "Chúng ta bây giờ có giống hai cơ thể dính liền không?". Cô hỏi anh "Giống". Anh đáp Cẩn thận hôn dọc khóe miệng, tay cũng không làm loạn gì cả, liếc mắt nhìn anh, xem ra cô phải nỗ lực hơn mới được, nói liền làm liền, đối đáp qua lại vài lần, Qua Việt Tú thành công nghe được một tiếng chửi thề trên đỉnh đầu Ừm, học sinh xuất sắc chửi thề, quá tuyệt vời Đây là phòng của Tống Du Liệt, vì để cởi bỏ danh hiệu đội bóng dở tệ của Qua Việt Tú, cô đã vắt hết óc rồi. Phòng tắm, ban công cô đều phối hợp hết mình như thế, cũng từ đội bóng siêu dở tệ trở thành đội bóng dở tệ, Tống Du Liệt nói, đội bóng siêu dở tệ phải chậm rãi bò từ đáy lên, trong một đêm có thể gỡ bỏ danh hiệu này không đúng với hiện thực, anh không thể lừa gạt cô được. Phải biết, Qua Việt Tú là một cô gái nôn nóng Giường dựa gần cửa chớp, đêm vẫn còn chưa đến khuya, cửa ban công không khóa, nhạc cổ Châu Phi với giai điệu phong phú xuyên qua cánh cửa không khóa, thỉnh thoảng truyền đến tiếng la hét của người dân bản xứ, phòng bọn họ lại gần sân tennis, đèn sân còn đang sáng choang, ánh đèn chiết xạ với cửa chớp soi đến trên giường Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc. Bây giờ, Qua Việt Tú đang được Tống Du Liệt bế ngang, đi từng bước về phía giường, một tay của cô lười nhác gác trên vai anh, tay kia cầm một ly rượu vang đỏ, ly cũng chỉ còn thừa lại một ít, khi anh đang tắm cô lại uống rượu, tắm xong anh bế cô từ quầy bar Rượu còn dư lại phải làm sao bây giờ? Nhìn anh, nhẹ nhàng đong đưa chén rượu "Qua Việt Tú, em có giả vờ thế nào cũng không trở thành người phụ nữ phong tình vạn chủng được đâu". Anh nói với cô Tâm tư bị đoán được, đáy lòng mắng một câu, nhưng ánh mắt lại vô tội: em không thèm giả vờ đâu Anh đặt cô trên giường, uống hết chén rượu dư ngay tại chỗ, lấy cái ly không khỏi tay cô, cũng không cần nhìn, vươn tay đặt ly rượu vững vàng trên tủ đầu giường, cúi người, hôn cô. Cô nếm được hương vị rượu nho tươi mát từ khoang miệng anh, trên người anh có mùi sữa tắm dễ ngửi. Tay ôm lấy cổ anh, quỳ trên chiếc nệm, nhận lấy cái hôn ngọt ngào dài dằng dặc của anh Đây là lần đầu tiên cô cởi quần áo trước mặt anh, phía trước váy ngủ được thắt bằng một nút thắt, vải cực kỳ mềm mại. Nhưng cô vẫn không thể bày ra dáng vẻ phong tình vạn chủng giống mấy cô trên phim được, vừa mở cúc áo vừa dùng ánh mắt mê hoặc anh, nhưng anh lại giống như những anh chàng tràn đầy kinh nghiệm trên phim điện ảnh, đôi mắt không hề có ý tránh né, nơi nào nên xem đều xem cả. Dưới ánh mắt của anh, thật vất vả mới cởi được chiếc cúc đầu tiên, đêm vẫn chưa về khuya mà, hơn nữa, những tiếng la hét lâu lâu vang lên của dân bản xứ quấy nhiễu đến cô, càng đáng giận chính là anh không cho cô kéo cửa chớp lên Tay run rẩy cởi bỏ cúc áo thứ 2, thứ 3, viên thứ 4 mới cởi được một nửa, áo ngủ từ bả vai cô trượt xuống, tất nhiên bên trong cô chẳng mặc gì cả. Dưới ánh mắt của anh, tay thoát khỏi ống tay áo ngủ, nháy mắt váy ngủ đã trượt xuống hông cô, mở chân ra, bước một cái liền ngồi trên đùi anh. Trừ chuyện Qua Việt Tú là một đội bóng siêu tệ, còn có một việc làm cô canh cánh trong lòng chính là ở toilet của đấu trường, cô đánh anh. Ôn nhu hôn gương mặt anh, dùng giọng điệu hối hận lải nhải, lúc đấy chắc chắn nhất định rất đau, hôn xong gương mặt anh lại hôn bàn tay bị thương của anh, nói đúng, đúng, Qua Việt Tú là một đội bóng siêu tệ "Đúng vậy, Qua Việt Tú chính là một đội bóng siêu tệ". Anh cười nói Cái gì? Nghe xong lời này cô đột nhiên không vui, nhu tình tràn ngập biến thành trợn mắt, tay chống nạnh: Qua Việt Tú chỗ nào là đội bóng dở tệ? "Được, được, Qua Việt Tú không phải đội bóng dở tệ". Anh nói theo cô Đàn ông trên giường đều có cái đức hạnh này, lấy gối đánh anh, không đánh được ngược lại còn sơ sẩy ngã trên người anh Anh rên lên một tiếng "Sắp đứt rồi". Hả? Vội vàng ngẩng đầu lên, anh hôn cô, xoay người một cái liền đè cô bên dưới Nửa đêm, thuốc lá kẹp trên tay đã cháy hết một nửa Hít một ngụm thuốc, thời gian khác, Tống Du Liệt đều đang nhìn người phụ nữ trên giường kia Trước khi chưa đốt thuốc, đôi mắt anh đã nhìn cô rất lâu rồi Hình như chỉ chăm chăm nhìn một người phụ nữ có hơi ngốc nghếch, nhìn thấy thuốc lá bên cạnh, tay rút ra một điếu, hút một điếu tượng trưng Đêm khuya, trong tay cầm điếu thuốc nhìn một người phụ nữ ngơ ngẩn sẽ không có gì kì quặc Tư thế ngủ của Qua Việt Tú luôn không tốt, có thể biến tư thế ngủ thành đủ loại chữ cái tiếng anh đối với cô không phải là một chuyện khó: lúc thì C, lúc thì L, lúc thì F, thậm chí có lúc còn nhìn giống G Vặn vẹo cơ thể mình thành G, anh đau đầu thay cô luôn ấy Tóc xõa ra trên gối, cơ thể uốn thành hình cái móc câu, chữ G liền xuất hiện Tư thế ngủ như thế sẽ khiến cô bị sặc, anh giúp cô bẻ thành chữ I Nhưng trong chốc lát I lại biến thành S Chữ S đủ khiến người khác suy nghĩ miên man, nhưng không thể không thừa nhận, cô rất có vốn liếng. Vậy lúc này người phụ nữ trên giường có tư thế như thế nào? Nheo mắt lại, cẩn thận quan sát Ngang thì giống chữ N, dọc thì giống Z, nhưng dù là Z hay N vẫn đáng yêu Sự đáng yêu này làm anh tình nguyện trộm ngắm cô một lúc lâu, quan sát cô Người phụ nữ đang nằm trên giường kia từ một con nhỏ điên đã trưởng thành, đó là người phụ nữ của anh Lúc này cô lại đổi tư thế chữ cái khác Tay sờ lung tung, chân đạp đạp, đột nhiên ngồi dậy khỏi giường, quay đầu một cái, máy tóc dài chảy xuống, che lại nửa bên mặt Bây giờ Qua Việt Tú chẳng đẹp chút nào Khóe miệng không tự chủ được nhếch lên Cô cũng ngồi đó không nhúc nhích, cô đang muốn làm gì đây? Cũng không lo lắng, đây là một trong những trạng thái bình thường ban đêm của cô, giống như đứa trẻ khi ngủ trưa bỗng nhiên mơ đánh nhau với bạn ở ruộng bắp, đánh hăng đến nỗi ngồi dậy, chân dẫm lên, đạp đối thủ ngã trên mặt đất, cảm giác kỳ diệu khi lấy một địch hai Tống Du Liệt âm thầm đếm ngược trong lòng: 3, 2, 1 Nhưng lần này Qua Việt Tú không nằm xuống ngay, cô vuốt mái tóc, hỏi Tống Du Liệt sao anh không ngủ mà ngồi chỗ kia làm gì? Vội vàng dập thuốc lá, bởi vì động tác quá nhanh khiến cho gạt tàn rơi xuống đất. Tiếng động đó hình như đã kéo cô khỏi ruộng bắp, xoa đôi mắt, Qua Việt Tú đứng dậy khỏi giường Thật đòi mạng, cô bây giờ không một mảnh vải, cũng may cô cũng tự ý thức được vấn đề này, nhưng ------- người phụ nữ đó rõ ràng là cố ý, cố ý bỏ qua áo tắm dài, vị trí của áo tắm dễ thấy hơn áo sơ mi của anh nhiều. Buổi tối như vậy, có vị nicotin nhàn nhạt, người phụ nữ đó mặc áo sơ mi của mày, chậm rãi đi về phía mày Thật đòi mạng. Em chậm rãi đi về phía mày, dừng trước mặt mày, mà trong đầu mày chỉ có một thông tin cứ nhảy qua nhảy lại "Bên trong cô ấy không mặc gì cả", cô lại không quan tâm, dùng giọng điệu đau lòng hỏi vì sao anh lại hút thuốc, "Ban đêm mà đàn ông lại hút thuốc, tám chín phần là linh hồn cô đơn rồi". Đây là một sự hiểu lầm "Vì sao anh lại hút thuốc?" Vì sao hút thuốc hả? Điều này rất khó giải thích, khi mày chưa mở miệng, cô lại như hoa lê dưới mưa(*) "Anh có phải là không vui không?" (*) 梨花带雨: hoa lê dưới mưa: ý chỉ vẻ đẹp của người con gái khi khóc hoặc chỉ người con gái xinh đẹp "Anh thề là anh không có không vui". Dùng tay làm tư thế thề thốt "Vậy sao anh lại hút thuốc, trong sách nói, đêm khuya một mình hút thuốc có nghĩa là không vui". Cô nói năng hùng hồn đầy lý lẽ "Thuốc lá được đặt ở đó". Anh nói với cô "Thuốc lá đặt ở đó thì sao?" cô hỏi "Thuốc lá đặt ở đó thì không có gì". Tay vuốt ve má cô, gương mặt đều ướt nước mắt, cho dù nguyên nhân cô khóc khiến anh dở khóc dở cười nhưng vẫn luôn khiến anh nóng lòng, thở dài "nhưng cứ mãi nhìn Qua Việt Tú có vẻ sẽ hơi ngốc, vừa hút thuốc vừa nhìn Qua Việt Tú mới không ngốc" "Thật ư?" đột nhiên mỉm cười "Như vậy mà đã khóc rồi?" Cô giậm chân, nói em không có khóc Vươn tay ra, cô lắp bắp, giao tay cho anh Kéo một cái, cơ thể mềm mại ngã vào lồng ngực anh, vuốt mái tóc đen như mây đang che khuôn mặt cô sang một bên, ngậm lấy đôi môi của cô, khi buông ra, đôi môi cô xinh đẹp như những cánh hoa hồng đỏ Đêm khuya này, cơ thể mềm mại của cô trong ngực anh, đôi mắt như mắt nai nhìn anh, cánh môi đỏ như hoa hồng nhẹ nhàng run rẩy Rõ ràng đây là đang mời gọi anh lần nữa Cúi đầu Khi buông ra, dưới ánh sáng nhàn nhạt của buổi sáng sớm, cánh môi cô đỏ mọng đến nỗi có thể chảy ra nước Đây là Qua Việt Tú ư? Đây là cô gái luôn nhìn tường vây đến ngây ngẩn, có đầu ngón chân hồng nhạt sao? Bây giờ cô gái có đầu ngón chân hồng nhạt đã thuộc về anh Dục niệm đến rất nhanh, lúc ấy nhìn đôi môi cô xinh đẹp như có thể chảy ra nước, tưởng tượng đến đầu ngón chân hồng nhạt của cô, một luồng nhiệt xộc lên từ bàn chân khiến anh rục rịch Kéo tay cô, nghiêng bên tai hỏi "Mệt không?" "Nếu em nói mệt, anh phải làm sao bây giờ?" cô nhẹ giọng hỏi anh "Vậy anh phải đi tắm nước lạnh thôi, lại chạy vài vòng" Cô ghé vào lòng anh cười "Thật ư?" "Ừm" "Vậy anh đi tắm nước lạnh đi". Cô nói với anh Giả vờ muốn đứng lên, cô ấn lên vai anh, nhào vào ngực anh, còn nói với anh, em không mặc gì bên trong cả. Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad lastheleaf. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc. - ----------------- Xếp hàng phát phiếu nhận cowluongggggg
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]